Thượng Thước cho rằng chuyện của Viên Ngạo Sách cùng với Kỷ Vô Địch cứ như vậy mà trần ai lạc định rồi, đang chuẩn bị trở về phòng hảo hảo ngủ một giấc, dưỡng dưỡng tinh thần, ai biết lúc hắn đi ngang qua thì Tả Tư Văn đột nhiên nói: “Thượng đường chủ, ngươi đi xem môn chủ, đừng để hắn xằng bậy.” 
“. . .” Hắn đi xem môn chủ? Xem thế nào đây? Thượng Thước quay đầu lại. 
Nguyên bản là kẻ xem kịch vui nhất thời làm điểu thú tán. 
. . . 
Thượng Thước cứng đơ tại chỗ trong giây lát, rốt cục trong việc đắc tội Kỷ Vô Địch và đắc tội Tả Tư Văn lựa chọn cái sau, “Tả hộ pháp.” 
“Ân?” Tả Tư Văn ngữ khí thường thường, thế nhưng Thượng Thước theo hắn lâu như vậy, đương nhiên có thể phát giác ra trong thanh âm của hắn ẩn dấu sự không vui. 
“Ngươi biết ta mấy ngày nay sống thế nào không?” Thượng Thước chậm rãi mở miệng. 
Phía bên kia không nói tiếng nào. 
Thượng Thước thở dài, cất bước muốn đi. 
“Thượng đường chủ dưới sự đào tạo của môn chủ, thực sự là càng ngày càng khéo đưa đẩy rồi.” Tả Tư Văn đột nhiên toát ra một câu. 
Thượng Thước cước bộ liên tục, vừa đi vừa nói: “Đều là kiếm bát cơm thôi.” 
“. . .” 
Gian phòng là Kỷ Vô Địch cố ý chọn, đều không phải là thượng phòng, chỉ có một cái giường lớn. 
Y sớm đã bò lên giường, dùng đôi mắt sáng như sao nhìn Viên Ngạo Sách. 
Viên Ngạo Sách làm như không thấy gọi hỏa kế đến múc nước tắm rửa. 
“Ta cũng muốn tắm.” Mắt Kỷ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-moc-sung-dong-luong/563951/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.