- Nãi nãi, cô bé kia xinh quá, thật là đáng yêu quá đi.
Chú nhóc kéo kéo tay lão bà rồi chỉ về phía Nhã Lệ đang ngồi kế Nguyên Hạo. Bà lão khẽ quay lại quan sát rồi mỉm cười xoa đầu nam hài:
- Nếu cháu thích thì ta sẽ bắt cô bé đó về làm bạn với cháu.
- Thôi, bà sẽ dọa cô ấy sợ chết khiếp mất. Để cháu qua làm quen nói chuyện thử xem sao.
Thế là nam hài vui vẻ bước đến trước mặt Nhã Lệ cúi chào rồi mở lời:
- Chào bạn, mình tên là Trịnh Đạt. Vừa nhìn thấy bạn mình liền muốn làm quen ngay nên mới đường đột bắt chuyện. Không biết bạn tên họ là chi, có thể cho mình biết được không?
- Tên mình là Nhã Lệ, không biết bạn từ đâu đến? Bà của bạn thật đáng sợ quá, giết chết cả chục người trong nháy mất.
Cô nhóc nhìn sang Nguyên Hạo một cái rồi mới trả lời. Thấy nữ hài khả ái lên tiếng, cậu nhóc họ Trịnh cảm giác lâng lâng vội vàng nói tiếp:
- Bạn đừng lo, nãi nãi của mình đối với người ngoài lạnh nhạt nhưng lại rất dịu dàng với mình và bằng hữu của mình.
- Hà hà đúng vậy, cô bé rất hoạt bát đáng yêu, lão bà như ta cũng rất thích.
Đúng lúc này, nãi nãi của Trịnh Đạt cũng đã đi đến. Khuôn mặt của bà bây giờ nhìn khá hiền từ khiến không ai có thể liên tưởng đến người vừa ra tay hạ sát mười mấy tên thủ hạ của Bành gia khi nãy. Đứng kế bên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-lo/1967866/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.