Ngay phía cổng chính đang có người sinh sự cãi nhau, một tên đạo sĩ mặt mang một cái bớp đỏ trông vô cùng xấu xí đang hung hăn lớn tiếng chỉ vào một gã mặc áo khoác che toàn thân.
- Ngươi là ai mà dám đụng vào Đỗ Chí đạo sĩ ta hả? Ngươi có biết danh tiếng của ta ở khắp trong ngoài Vạn Dược Cốc nổi tiếng đến mức nào không mà dám ở đây giở trò gây chuyện hả?
Tháy đối phương cứ im lặng không phản biện gì, tên đạo sĩ càng tỏ ra lớn lối càn rỡ, mắng nhiếc liên tục khiến nước bọt văng ra như mưa bụi. Nhìn thấy tràng cảnh như vậy, nhiều người hiểu chuyện đều lắc đầu tỏ ra cảm khái thương hại.
- Đụng phải tên Đỗ Chí nổi tiếng ăn vạ, thích kiếm chuyện với kẻ yếu và đơn thân để kiếm lợi ích cho mình thì tên kia thật là xui xẻo.
- Hừ, tu chân giới chúng ta lúc nào cũng có những tên đê tiện như vậy, một lũ sâu mọt không có tương lai.
Rất nhiều lời bình phẩm không hay về gã đạo sĩ được mọi người xì xào bàn tán nhưng không ai chịu đứng ra nói giúp vị thần bí nhân kia cả. Người tu tiên vốn mạnh được yếu thua, bọn họ nhiều kẻ ích kỷ bàng quan, chỉ có lợi ích mới khiến bọn chúng chiu ra tay mà thôi. Ngay lúc này, tưởng chừng như vị mặc áo khoác che cả ngươi kia sẽ phải bồi thường không ít cho tên đạo sĩ thì một giọng nói đầy uy áp vang lên:
- Vị huynh đài đây xin bớt nóng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-lo/1967814/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.