-Chính xác, hắc hắc. Đại trưởng lão Tiêu Chấn chính là người đứng đầu của Độc Sư Đường của Hắc Điểu Môn chúng ta. Uy vọng của ngài chỉ thua có chưởng môn mà thôi.
Đại Cát vừa nói vừa tỏ ra hâm mộ từ tận đáy lòng. Độc sư ở bên ngoài là nghề nghiệp đáng sợ nhưng ở môn phái này lại là tồn tại cao quý đứng đầu.
- Vậy việc săn bắt Độc thú cùng tìm kiếm Độc thảo chắc chắn là vì Độc sư của môn phái mà tìm tài liệu đúng không? Đây là một công việc vô cùng nguy hiểm nha.
Sau khi hiểu rõ về độc sư thì Nguyên Hạo cũng đoán ra công việc tìm kiếm độc thảo và diệt sát độc thú để làm gì rồi. Có điều công việc này quá nguy hiểm, dù phần thưởng là khá cao nhưng rất dễ mất mạng bất cứ lúc nào.
- Đúng thế Hạo huynh. Nhưng cầu phú quý trong nguy hiểm, tông môn chúng ta không có luyện dược sư mà chỉ có độc sư. Độc đan họ chế ra cũng có tác dụng tăng trưởng kích thích tu vi, vì thế rât nhiều người sẵn sàng tham gia những nhiệm vụ này để kiếm tài nguyên tu luyện hoặc được độc sư luyện giúp đan dược.
Tên mập vẫn vui vẻ nhiệt tình giải thích, nhưng gã lại cho rằng tên thiếu niên này chỉ hỏi vì tò mò mà thôi. Dù sao thì người ta cũng là thân thích của Bàng trưởng lão thì cần thiết gì phải liều mạng chọn cái công việc này cơ chứ. Lúc này, Nguyên Hạo cũng không vội từ chối hay đồng ý công việc nào, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-lo/1967781/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.