- Nguyên Hạo? Một chọi năm mươi?
Đầu óc của Tiểu Mi trở nên rối rắm, theo trí nhớ của nàng thì Địa bảng chưa từng nghe danh của vị đệ tử này. Đã vậy còn lấy thực lực Ngưng Khí viên mãn đánh bại nửa bước Trúc Cơ nữa chứ. Dù chỉ cách nhau một tiểu cảnh giới nhưng muốn vượt cấp chiến đấu nào có dễ dàng như thế. Chẳng những thế tên kia còn hạ luôn cả bốn mươi mấy kẻ địch khác cùng lúc nữa chứ. Tưởng tượng tràng diện lúc đó chắc phải kinh thiên động địa lắm, muốn thắng được cũng là thắng hiểm. Ơ, nhưng sao ta có cảm giác có gì sai sai nhỉ? Nhìn theo ánh mắt của mọi người, Tiểu Mi mới phát hiện ra một thiếu niên nhìn non chẹt đang ngồi gặm lương khô ở một góc.
- Chẳng lẽ đây là vị thiên tài cứu tinh mà mọi người vừa nhắc đến? Trông hắn chẳng có vẻ gì là lợi hại cả.
Kỳ thật không phải chỉ có Tiểu Mi mà ngay cả Văn Cự, Hồ Bật Trung hay bất cứ người nào lần đầu trông thấy Nguyên Hạo cũng đều cảm thấy hắn khá tầm thường. Vóc dáng thì không uy mãnh, lại không hề có cái thần thái của cao thủ, trông hắn nhiều khi còn giống mấy tên hạ nhân tầm thường hơn. Đúng là nhìn người không thể chỉ quan sát hình tượng bên ngoài nha.
Cảm thấy mọi người hình như đang tập trung những cặp mắt nóng bỏng về phía mình, Nguyên Hạo chỉ biết cười khan vài tiếng cho qua chuyện. Hắn vốn thích điệu thấp, càng thấp càng tốt. Thế mà bây giờ lại trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-lo/1967737/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.