- Nếu ý ngươi đã quyết thì ta cũng không ép buộc, nhưng ta có một lời khuyên là hãy tự lượng sức mình, đừng tham lam mà dẫn đến vạn kiếp bất phục. Con đường tiên đạo tuy vận số quan trọng nhưng nếu không thức thời rất dễ dẫn đến họa diệt vong. Ta xem ngươi không phải kẻ ngốc, chắc chắn sẽ không làm loại sự tình thiếu suy nghĩ.
Vị Hòa trưởng lão nhìn thấy ngữ khí kiên định của tên đệ tử thì cũng không muốn nhiều lời nữa. Mỗi một người đều có con đường và tạo hóa riêng, lão ta chỉ lo lắng cho tông môn mất đi một tên luyện dược sư cấp hai mà thôi. Chứ nói đến tu vi Trúc Cơ của Nguyên Hạo thì chết mấy chục tên cũng chẳng ảnh hưởng gì đến sự phát triển của môn phái cả. Địa vị của một vị luyện dược sư hơn xa những tên đệ tử phổ thông khác. Thậm chí, chiêu mộ một vị luyện dược sư cấp hai còn đáng giá hơn một gã Kim Đan kỳ nữa.
- Đệ tử tạ ơn trưởng lão đã hoàn thành cho.
- Ừm, tuy ta không phản đối nhưng ngươi cần phải nâng cao thực lực của mình lên. Hình như ngươi hiện tại vẫn là ngoại môn đệ tử, chưa có tư cách tiến vào Tàng Thư Các tầng cao để học tập vũ kỹ tương xứng nhỉ.
Ánh mắt của đại trưởng lão như nghĩ đến điều gì cười nhạt tiếp tục nói:
- Vân Nhi, con hãy cầm lệnh bài của ta dắt tên đệ tử này đi lựa chọn vũ kỹ thích hợp đi.
Phân phó xong, đại trưởng lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-lo/1967648/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.