Sau khi cúp điện thoại An Nhã cau mày nhìn chằm chằm máy tính.
"Chú Vương à, những tài liệu này thật là càng xem càng đau đầu." An Nhã chống cằm, không kiên nhẫn nói.
Chú Vương rót cho An Nhã một ly hồng trà hương chanh, tận tâm nói: "Tiểu thư, vậy cô đi nghỉ trước, tôi trở về phòng tiếp tục giúp cô tìm hiểu."
An Nhã khoát khoát tay: "Đợi xử lý xong chuyện của cô gái ngày hôm qua rồi chúng ta lại tiếp tục đi, tôi thấy hơi khó chịu cần phải đi tắm, khi nào người tới thì nói họ chờ tôi."
"Được." Nói xong chú Vương quay người rời đi.
Khi Đường Tống và Trương Ninh đi xe tới địa chỉ mà hôm qua An Nhã đã nói thì mới phát hiện nơi này là một dãy biệt viện có vẻ ngoài trông vô cùng cổ điển. Tài xế ấn đồng hồ, thuận miệng hỏi: "42 đồng. Các cô tới nơi này để trừ tà hay là cầu an?"
"Cái gì?" Đường Tống trả tiền, không nghe rõ nên thuận miệng hỏi một tiếng.
"Trước đây tôi có từng chở một hành khách, người đó đã nói với tôi, chủ nhân trong này rất lợi hại, giống như có thể nhìn thấy kiếp trước của mình. Cũng không biết là thật hay giả, dù sao thì vẫn một lòng cầu an. Nhìn hai người các cô ăn mặc có chừng mực, không giống như tin mấy cái này." Lái xe nhìn là hai người phụ nữ xinh đẹp, cũng nói nhiều hai câu.
Đối với một người luôn không tin những chuyện này như Đường Tống mà nói, chỉ lễ phép cười cười: "Cám ơn chú, chúng tôi tới nơi này không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-linh-chu/1196290/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.