Cửa mở ra, một màn đen nhánh, tất cả thanh âm đều yen lặng.
【Trong bóng đêm, chỉ có hai người, một người ngồi, một người quỳ.
Ngồi, cả thân hồng hắc y phục, tóc dài rối tung, ánh mắt lại có chút tán loạn, giống như không hề có ý thức, đúng là Ngụy Vô Tiện.
Mà trước mặt hắn, giáo phục tuyết trắng đã dính đầy máu tươi cùng bùn đất, vẫn luôn bình đạm sắc mặt không gợn sóng bị lo lắng cùng kinh hoảng thay thế, đúng là Lam Vong Cơ.】
Thẩm Thanh Thu: "Cái này hình như là sau Bất Dạ Thiên, sau khi Lam công tử mang Nguỵ công tử đi?"
Tạ Liên: "Hình như là vậy."
Không có ai để ý tới, từ lúc bắt đầu vào cửa, Ngụy Vô Tiện liền có chút không thích hợp, trừ bỏ một người.
Lam Vong Cơ nhíu mày, nhìn Ngụy Vô Tiện mất hồn mất vía, thấp giọng nói: "Nguỵ Anh?"
Ngụy Vô Tiện không có để ý đến hắn, giống như căn bản không có nghe được.
Lam Vong Cơ còn muốn kêu hắn, xung quanh lại có một trận hô kinh ngạc.
Cho nên, từ nãy đến giờ đã xảy ra chuyện gì, chúng ta sẽ xem lại.
【Lam Vong Cơ quỳ một gối ở trước mặt Ngụy Vô Tiện, nắm lấy tay Ngụy Vô Tiện, không ngừng đem tất caqr linh lực còn lại chuyền sang cơ thể của Nguỵ Vô Tiện.
"Nguỵ Anh."
Ai đang kêu ta? Thật ồn ào.
"...... Cút......"
"Quỷ Đạo tổn hại thân, càng tổn hại tâm tính."
Vì cái gì? Tại sao không thể chuyển được linh lực?
"......
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/httccnvpd-mdts-tqtp-thoi-nien-thieu-cua-chung-ta/2420604/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.