【Đầu Ôn Ninh hơi cúi, hai tay bỏ thõng, phảng phất như một con rối đang đợi kẻ thao túng đưa ra mệnh lệnh. Mặt hắn trắng bệch nhưng thanh tú, thậm chí còn có chút u buồn tuấn dật. Nhưng bởi vì trong đôi mắt không có con ngươi, chỉ còn một màu trắng chết chóc chướng mắt, hơn nữa lại thêm vài vết rạn nứt màu đen bò từ cổ lên trên hai gò má, đã khiến nét u buồn này biến thành vẻ u ám đáng sợ. Vạt áo và ống tay áo của trường bào rách nát tả tơi, lộ ra cổ tay cũng một màu trắng bệch, mang còng sắt đen kịt và dây xích, cả mắt cá chân cũng vậy. Tiếng vang leng keng leng keng kia phát ra khi hắn kéo xích sắt di chuyển theo. Một khi đứng yên, tất cả cũng đều quay về yên tĩnh.
Kim Lăng nghe thấy người bên ngoài kêu tên của Ôn Ninh, mũi kiếm vốn chỉ vào Thiên Nữ Thực Hồn không tự chủ được thay đổi phương hướng. Thiên Nữ Thực Hồn thừa lúc hắn phân tâm, mừng rỡ giương cánh tay dài ra, nhấc gã lên.】
Giang Yếm Ly: "A Lăng!"
Kim Lăng vội nói: "Nương, ta không có việc gì, không có việc gì, Quỷ Tướng Quân đã cứu ta."
Kim Tử Hiên kỳ quái nói: "Tại sao sẽ cứu ngươi? Ta thấy hắn căn bản không có thần trí."
Kim Lăng: "Các ngươi xem tiếp rồi sẽ biết." Ta nhớ rõ là sau khi cữu cữu tới, chúng ta liền tới không gian này, đợi lát nữa chắc không phải là cữu cữu cũng tới đây đi? Ta tiêu rồi, thoát được một lần, trốn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/httccnvpd-mdts-tqtp-thoi-nien-thieu-cua-chung-ta/2420588/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.