Chương trước
Chương sau
Khác với Ellis, ít nhất thì Draco cũng biết được tình hình của của Rubeus Hagrid, còn những người khác thì lại không nghĩ tới chuyện nửa người và nửa người khổng lồ.

Walden sau khi nghe miêu tả của Ellis liền muốn lập tức chạy qua toa của tân sinh ngó thử, nếu vóc dáng cao như vậy, cho dù có bị nhầm thành học sinh năm bảy cũng không có gì là lạ.

Nhưng Walden vừa chạy ra ngoài không lâu đã bị Abraxas lôi ngược trở về.

"Không được chạy lung tung ở khu vực hành lang, tôi nghĩ là trò biết điều này, trò Macnair." Đôi mắt màu xám không chút độ ấm của Abraxas nhìn lướt qua Walden rồi mới xoay người rời khỏi toa.

"Ôi, chết tiệt, Draco, sao cậu không nói cho tôi biết chuyện Abraxas đã làm Huynh Trưởng chứ." Đợi khi bảo đảm là Abraxas không nghe thấy cuộc trò chuyện giữa bọn họ, Walden mới ảo não quay sang phàn nàn với Draco.

Draco thờ ơ nhún vai, "Tôi tưởng là cậu biết rồi, dù gì thì chuyện này phần lớn học sinh Slytherin đều biết."

Giống như lời của Draco, trước khi khai giảng, Hogwarts chẳng những gửi thư đến mà còn bỏ thêm một cái huy hiệu Huynh Trưởng vào trong phòng bì cho Abraxas, chẳng qua chuyện này là chuyện rất bình thường ở nhà Malfoy, đến một chút bất ngờ cũng không có. Như thể chỉ cần nhà Slytherin có con cái nhà Malfoy là thế nào cũng vào năm năm nhất định sẽ nhận được phong bì có huy hiệu Cấp Trường, hoặc là đến năm bảy nhận được thư làm Thủ Lĩnh Nam Sinh.

Đến cả Draco cũng đã làm Huynh Trưởng, chuyện này ở nhà Malfoy cũng không có gì là mới mẻ cả.

Lễ Phân Loại thú vị hơn nhiều so với tưởng tượng của Draco ở chỗ khi tên ngốc to con Rubeus Hagrid đứng ở giữa đám tân sinh, toàn bộ học sinh trong lễ đường đều dành sự chú ý lên anh ta. Rubeus Hagrid cao hơn toàn bộ tân sinh có mặt, tân sinh đứng xung quanh anh ta trông như đám nhóc bốn năm tuổi. Hiện tại Rubeus Hagrid không có bộ râu dài và dày trên mặt nên Draco thấy rõ gương mặt đang đỏ dần của tên ngốc to con kia trong mắt mọi người xung quanh.

Thật thú vị làm sao, một tên nửa người nửa khổng lồ cũng sẽ đỏ mặt.

"Trời ơi! Tên này là thừa dinh dưỡng quá mức à? Sao có thể cao tới mức như vậy chứ?" Walden trợn to mắt, cái miệng thì há to ra không còn chút gì gọi là hình tượng, thậm chí còn muốn đứng lên nhưng hên là được Ellis ngồi kế bên giữ chặt lại.

"Ôi, cái đệt thiệt chứ, tân sinh năm nhất này vậy mà còn cao hơn cả chúng ta, không, phải nói là cao hơn toàn bộ học sinh của Hogwarts!" Walden chăm chú nhìn Hagrid trước khi dùng tay để diễn tả lại chiều cao của Hagrid.



"Dĩ nhiên là rất cao rồi." Draco đảo mắt qua chỗ Walden rồi nhìn Hagrid một cách châm chọc, "Mắt của cậu có để làm gì hả Walden? Tên ngốc to con kia rõ ràng là người khổng lồ lai, đừng bảo tôi là cậu không biết người khổng lồ là cái gì."

"Thằng đó là người khổng lồ?" Walden hạ giọng hỏi Draco.

"Là người khổng lồ lai, không phải người khổng lồ! Nếu thằng đó là người khổng lồ, cậu sẽ bị thằng đó ném khỏi lễ đường ngay bây giờ."

Lễ Phân Loại cuối cùng cũng bắt đầu, Draco nhìn quan sát nhóm tân sinh năm nhất, nói thật thì cậu không nghĩ là mình có thể nhận ra gương mặt quen thuộc nào, dù gì cũng là sáu mươi năm trước, cậu có thể nhận ra Rubeus Hagrid tuyệt đối là vì dòng máu nửa người và nửa khổng lồ quá mức nổi bật.

Hagrid vào Gryffindor giống như dự đoán của Draco và còn nhận được sự chào đón nhiệt liệt. Còn về nhà Slytherin, số lượng tân sinh vẫn là ít nhất trong bốn nhà, như mọi khi.

Chương trình học của năm ba phần lớn là môn tự chọn, sau khi Tom chọn gần hết các môn tự chọn dưới điều kiện thời gian cho phép, hắn và Draco không còn như hình với bóng với nhau ở trên lớp nữa, bởi vì Draco chỉ chọn có hai môn tự chọn, đây là lần thứ hai cậu đi học ở Hogwarts, theo suy nghĩ của cậu, chỉ cần thành tích không quá tệ thì sẽ không nhận được lá thư đầy sự chế nhạo của lão Malfoy, vậy nên môn tự chọn không cần phải đi học. Thành ra hiện tại, ngoại trừ các môn bắt buộc ra, Draco không thể thấy bóng dáng của Tom ở các môn tự chọn.

Vào thời gian buổi tối, Tom lại bắt đầu sự nghiệp đi đêm của mình, có áo choàng tàng hình do Draco đưa cho hắn, việc đi đêm lại càng an toàn hơn nữa, trâm cài kết hợp cùng với áo choàng làm cho cả giáo sư Dumbledore còn không bắt được Tom, điều này làm Draco càng không thể thấy bóng dáng của Tom ở trong phòng ngủ.

Mãi mới một hôm sau giờ giới nghiêm khoảng mấy tiếng, Draco bị tiếng mở cửa 'kẽo kẹt' làm cho giật mình tỉnh giấc, cậu cảnh giác ngồi dậy khỏi giường, cầm lấy đũa phép để bên gối và chăm chú nhìn về phía ngoài cửa, nhưng ngoài cửa không có gì cả, cánh cửa đã đóng trở lại, cứ như mọi chuyện vừa nãy chỉ là ảo giác.

Draco cứng người, sau đó giống như nghĩ tới cái gì liền thả lỏng người và không xác định hỏi không khí: "Tom?"

Cậu vừa nói xong, cơ thể liền bị không khí dùng sức ôm lấy, trên người Tom còn mang theo nhiệt độ của ban đêm, Draco vô thức run lên một chút, sau đó cậu chạm vào áo choàng và kéo chiếc áo choàng tàng hình trên người Tom xuống.

Trên mặt của Tom hiện lên chút thất vọng và hoang mang, hắn ôm lấy Draco, không cử động cũng không nói tiếng nào.

"...... Mẹ kiếp, cậu bị cái quỷ gì thế hả?" Draco đảo mắt, không xác định lẩm bẩm một câu, "Chẳng lẽ lại bị giáo sư Dumbledore bắt được?"

Tom nhếch môi làm gương mặt trông dễ nhìn một chút, nhưng cũng chỉ một chút.

"Giáo sư tuần tra đêm nay không phải là giáo sư Dumbledore, mà là giáo sư Slughorn." Cuối cùng, Tom cũng buông Draco ra, hắn nghiêm túc nhìn mặt của Draco, giãy giụa một lúc rồi mới quyết định nói ra phát hiện của mình cho Draco nghe.

"Tôi có thể đã phát hiện ra Phòng chứa bí mật."

Nghe câu này xong, Draco chỉ cảm thấy đầu mình ong nhẹ, giống như trừ Tom ở trước mặt ra thì cậu không nghe thấy gì hết. Cậu nhìn Tom hết mở miệng rồi đóng miệng lại, không thể tin được hỏi: "Cậu bảo là tìm được Phòng chứa bí mật rồi?

Vẻ mặt của Tom mang theo chút xấu hổ rồi lại nhẹ nhàng nhún vai, "Có thể là phát hiện ra Phòng chứa bí mật."



Draco rốt cuộc cũng dò được trọng điểm trong lời nói, "Phát hiện là phát hiện, có thể phát hiện là cái quỷ gì?"

"Bởi vì tôi không có đi vào đó." Giọng của Tom có hơi lớn, hệt như kiềm nén lại thứ gì đó, hắn nhăn nhó một lúc lâu mới nói tiếp: "Cậu phải biết là, ôi, mẹ kiếp ơi! Chỗ đó là nhà vệ sinh nữ, Phòng chứa bí mật mà cứ như cái cống thoát nước đầy nước bùn, tôi đi vào đó kiểu gì hả?"

Nghe xong, Draco liền cười khẩy, không hiểu tại sao, tuy cậu không muốn Tom tìm ra Phòng chứa bí mật rồi thả con Tử Xà kia ra nhưng không thể phủ nhận một điều, mặt của Tom bây giờ nhìn đủ ngu, không hề giống bộ dạng thường ngày của hắn. Coi ra chuyện lối đi vào Phòng chứa bí mật năm ở nhà vệ sinh nữ đã làm Tom chịu đả kích.

"Cho nên cậu đóng lối vào Phòng chứa bí mật lại rồi chạy về phòng ngủ?" Draco nhướng mày.

"Draco, tôi nhấn mạnh một lần nữa, chỗ đó có thể là Phòng chứa bí mật, hoặc là không phải." Vẻ mặt của Tom rất nhăn nhó, giống như hi vọng nơi hắn tìm được là Phòng chứa bí mật, nhưng mặt khác lại không hi vọng lối vào Phòng chứa bí mật nằm ở nhà vệ sinh nữ, nghĩ kiểu gì cũng thấy lạ, tại sao lối vào lại nằm ở cái nơi kì dị như vậy, có phải biến thái đâu.

"Thế thì cậu nghĩ vì sao về trường hợp này? Nói tôi nghe lý do của cậu coi, Tom."

Tuy Draco có thể xác định Tom đã tìm thấy lối vào, nhưng vẫn cảm thấy không tưởng tượng nổi, dù gì có người bình thường nào lại đi nghĩ tới chỗ đó chứ.

"Là họa tiết rắn Draco, nhà vệ sinh ở lầu ba, tôi thấy họa tiết rắn ở trên vòi nước, lúc nói 'mở ra' thì cái hố đen dưới lòng đất hiện ra, nói cách khác thì là một cái ống dẫn."

Tom cởi áo choàng ra và thoải mái nằm trên giường của Draco.

"...... Hơn nữa cái gì cơ? Tôi thành thật xin lỗi thưa ngài Riddle, tôi nghe không hiểu cái thiên phú của riêng mình ngài." Draco ngồi ở trên giường và dùng ánh mắt trịch thượng nhìn Tom.

"Là mở ra thôi, nếu đó thật sự là Phòng chứa bí mật----" Tom nhíu mày rồi đột ngột bật người dậy, suýt nữa là đụng phải mũi của Draco, "---- con mẹ nó, tôi không muốn xuống dưới đó đâu. Hoặc là......"

Tom nhìn mặt của Draco, "Có lẽ cậu có thể đi theo tôi, thử tưởng tượng đi, Phòng chứa bí mật của Slytherin, hẳn là sẽ để lại thứ gì đó thú vị."

"Nằm mơ đi Tom, tôi từ chối!"

Cậu chẳng tò mò gì đâu, cậu đã sớm biết chuyện Phòng chứa bí mật có con Tử Xà, thế thì cần gì không bận tâm tới sự an toàn của bản thân để chui vào chỗ đó, Draco còn muốn sống thêm vài năm.

"Được rồi, nếu cậu đổi ý thì có thể nói với tôi."

Tom nhìn như đã chấp nhận chuyện Phòng chứa bí mật của Slytherin nằm ở nhà vệ sinh nữ, ít nhất thì vẻ mặt của hắn hiện tại nhìn không khác gì mọi khi. Hắn híp mắt lại, nhờ ánh mắt ngoài cửa sổ để nhìn mặt của Draco, sau đó kéo cậu vào ngực của mình rồi kéo chăn đàng hoàng.



"Vậy thì ngủ ngon Draco, giờ đã khuya lắm rồi."

Những ngày sau đó, Tom giống như quên đi chuyện Phòng chứa bí mật, ít nhất thì ngoài mặt là như vậy. Hắn cứ đi học như bình thường, đi đến thư viện làm bài luận với Draco như bình thường, thậm chí còn về phòng ngủ đúng giờ, không còn tiếp tục đi đêm nữa, Draco cũng không cần lo tới việc Tom chạy đi thả Tử Xà ra ngoài.

Nhưng Draco biết Tom không có từ bỏ chuyện đi vào Phòng chứa bí mật, hắn chỉ là không chấp nhận được chuyện Salazar Slytherin vĩ đại lại bố trí cửa vào Phòng chứa bí mật nằm ở nhà vệ sinh nữ, đã vậy Phòng chứa bí mật còn nằm ở dưới cống.

Đối với chuyện Tom không tiếp thu nỗi này, Draco rất vui mừng, ít ra thì cậu tạm thời không cần lo Myrtle sẽ chết vì Tử Xà.

Nhưng khi thời gian trôi qua, Draco bắt đầu hoảng hốt. Tuy Tom không còn tỏ vẻ hứng thú mãnh liệt với Phòng chứa bí mật, nhưng nghĩ lại đi, hắn đã mất hơn cả năm trời để tìm kiếm, vất vả lắm mới tìm thấy Phòng chứa bí mật vốn chỉ nằm trong lời đồn đãi, Tom làm sao lại có thể bỏ nó đi, chuyện đi vào đó chỉ còn là vấn đề thời gian thôi.

"Về chuyện nhà vệ sinh, cậu tính thế nào?"

Cản lại Tom đang định đi thư viện viết bài luận, Draco kéo hắn đi đến chỗ bãi cỏ gần Hồ Đen, bọn họ cần phải nói chuyện, tuy chỉ có mình Draco thấy như vậy.

"Tính thế nào?" Tom nhướng mày, "Nếu cậu cảm thấy hứng thú, tôi không ngại dẫn cậu theo, Draco."

"...... Tôi có nên thấy vinh hạnh không?" Draco không khỏi đảo mắt, "Cậu định khi nào thì đi xem? Cái nhà vệ sinh đó."

"Lúc nào cũng được." Tom thản nhiên nhún vai, "Tuy về vị trí thì tôi có hơi...... ý kiến một chút. Nhưng tôi có thể hiểu được, dù gì chỗ đó cũng đủ kín đáo, không phải sao?"

Tác giả có lời muốn nói: Có bug hãy cho tôi biết, tôi sẽ nhanh chóng sửa chữa.

TB: Về lối vào Phòng chứa bí mật, tôi vẫn luôn cảm thấy kì lạ, tại sao lại nằm ở nhà vệ sinh nữ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.