Sau khi tiệc khai giảng kết thúc, Tom nhìn Draco đi theo Huynh trưởng Slytherin rời khỏi lễ đường, mãi tới khi cậu biến mất khỏi tầm nhìn, hắn mới quay đầu nhìn sang Dumbledore ở bên cạnh.
"Có chuyện gì sao, giáo sư Dumbledore?"
"Cảm ơn Merlin, có thể nhìn thấy trò ở Hogwarts thật sự là một chuyện vui vẻ." Đôi mắt màu lam của Dumbledore sáng lên sau mắt kính hình bán nguyệt, ánh mắt đó hiền từ như đang nhìn học sinh mà bản thân hài lòng nhất. "Đã qua bao lâu rồi nhỉ? Chà, lớn tuổi rồi nên có một số chuyện không nhớ rõ lắm."
Tom mím môi một cách mất tự nhiên, kể cả mối quan hệ với Dumbledore bây giờ đã chuyển biến tốt đẹp hơn, hắn vẫn không thích ứng được cái ánh mắt của vị giáo sư này nhìn mình.
"Tới phòng làm việc của thầy đi, chúng ta cần một cuộc trò chuyện vui vẻ, đã lâu lắm rồi không được thấy trò."
Kể cả Tom có không muốn đi chăng nữa nhưng hắn vẫn đi theo Dumbledore đến phòng làm việc của Hiệu trưởng, đây là lần đầu tiên Tom đi vào phòng làm việc của Hiệu trưởng Hogwarts. Phòng làm việc là căn phòng hình tròn rộng rãi, trên bức tường của căn phòng là bức chân dung của các Hiệu trưởng trước, trong số đó, Tom nhìn thấy bức chân dung của Armando Dippet, Hiệu trưởng Dippet đang ngủ gục trong tranh.
Con phượng hoàng Fawkes không mất nhiều sức lực để đậu trên một cái cây sào cao được mạ vàng, nó liếc nhìn Tom đi theo Dumbledore một cái rồi nhắm mắt lại.
"Ái chà, xem ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hptomdra-chua-te-hac-am-xin-hay-tha-cho/2554522/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.