Harry đột nhiên rất hứng thú với việc ôn tập, Hermione rất hài lòng với điều đó, mỗi ngày sau giờ học, cô kéo Ron và Harry đến thư viện. Ron khổ sở, không hiểu sao Harry lại liều mạng học hành chăm chỉ, bạn gái ngày nào cũng nhìn chằm chằm vào hai người bọn họ nên Ron không dám lười biếng. Draco và Harry lại lần nữa xa cách, khiến cho mọi người khó hiểu, không dám suy đoán quan hệ giữa hai người họ.
Bất tri bất giác, đã tới Giáng sinh.
Những học sinh lần lượt về nhà, tòa lâu đài thường sôi động bỗng trở nên trống trải và im ắng. Một mình đi dạo trên hành lang, Harry không khỏi xoa xoa vết cắn, vốn gần như không nhìn thấy ở sau gáy, cảm thấy có chút thất vọng. Một số thứ đã thay đổi một cách âm thầm, cậu không muốn mất Draco, vì vậy Harry đã chọn cách tránh xa. Nhưng dù cậu và Draco có cố gắng thế nào, thì khi vết cắn ấy xuất hiện, hai người đã không thể quay đầu.
Cảm giác được đánh dấu rất tuyệt, giống như ăn một ly kem mát lạnh vào ngày hè, hoặc ngồi bên lò sưởi ấm áp uống một ngụm bia bơ mát lạnh. Đó là sự mãn nguyện, là sự thả lỏng dường như không còn phải lo lắng về mọi thứ.
Harry biết không chỉ có cậu, Draco cũng tận hưởng cảm giác khi đánh dấu. Mỗi đêm khi học bù, luồn pheromone mơ hồ của Alpha vô thức bao quanh cậu, vuốt ve cậu, thăm dò cậu. Harry vừa thích thú vừa lo lắng, bởi vì đó chỉ là bản năng tiềm thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-xau-ho/2449051/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.