Rosalie nhìn Harry, tuy nghi ngờ trong lòng cô chưa mất đi nhưng cũng đồng ý nhận cậu,một cậu bé chỉ vì mấy cái xưng hô mà trở nên vui vẻ,cảm kích sẽ không phải là cậu bé hư.Với lại,gương mặt của cậu thuần khiết như vậy.
Carlisle cảm kích nhìn Rosalie,Emmett nhún vai với y.
Mặc dù Carlisle có chút không tình nguyện Harry luôn gọi y là cậu Carlisle, nhưng Harry ở lại,điều này cũng làm y vừa lòng. Xưng hô và mấy chuyện khác sau này cứ từ từ sửa lại. Carlisle là một vampire ôn nhu và cường đại,y cũng không thiếu kiên nhẫn và lực nhẫn nại,đây không chỉ là một thợ săn có năng lực cường đại,y thân là vampire mà lại đi làm một bác sĩ có năng lực.
Nếu con mồi đã bước vào lãnh địa của mình, cho dù quá trình có chút khó khăn nhưng kết quả chung quy vẫn giống nhau.
Buổi tối thứ hai Harry ở nhà Cullencậu vẫn ngủ ở phòng Carlisle như trước,bởi vì Carlisle nói họ sắp chuyển nhà, để cho tiện nên Harry ở phòng Carlisle,mà Carlisle lại ở phòng sách.
Cõi lòng Harry đầy cảm kích,có lỗi,nói một câu với Carlisle, “Cám ơn cậu, cậu Carlisle.” Về phòng ngủ.Để lại Carlisle bị hóa đá vì không thể thích ứng được với cách xưng hô này.
Harry ngồi trên chiếc giường lớn xa hoa,dựng lỗ tai nghe tiếng cửa phòng đóng lại khi nhóm Cullen trở về phòng mình. Thở phào nhẹ nhõm rồi bắt đầu chậm rãi điều động ma lực. Nhưng khiến cho Harry thất vọng chính là cậu không hề có ma lực, cho dù cậu điều động ra sao,cậu đều không cảm ứng được chút ma lực nào.
Mất đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-twilight-cross-over-toi-chi-la-harry/39447/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.