Bước dọc theo dòng chảy suối, vòng theo đường suối, trước mắt Severus đột nhiên xuất hiện một mảnh rừng anh đào. Severus có chút ngạc nhiên, phải biết hoa anh đào không phải là dạng hoa phổ biến ở Anh quốc, huống chi trong sâu khu rừng này lại có một nơi rộng như vậy. Nhưng mà nhìn kỹ, trừ hoa có chút kỳ lạ, mà những cây anh đào trước mắt có vẻ như là loại phổ thông, không phải là nơi đặc biệt.
Nhìn sắc mặt Severus có vẻ hơi thất vọng, Gellert đành phải cười cười đi theo Severus vào khu rừng anh đào, không nói với nhau một lời. Bọn họ đi được một đoạn khu rừng, Severus quay đầu lại nhìn đã thấy dưới đất đã trải dài một đoạn hoa anh đào hồng nhát, hai bên cũng đều là những cánh hoa mỏng manh.
Quay mặt lại nhìn Gellert, Severus mới không tin rằng một rừng anh đào này hoàn toàn hoang dại, chuyện này tuyệt đối không thể không liên quan đến Gellert. Nhìn thấy Gellert lại xảo trá mà cười, không chút nào định mở miệng nói, Severus hừ một tiếng, nghiêng đầu về phía khác đi đằng trước. Không nói thì không nói, y cũng không tin bản thân không tìm được.
Nhìn lại mấy phút đồng hồ, Severus cuối cùng cũng nhìn được nơi khác với quang cảnh hiện giờ, đó là đằng sau cây anh đào phía trước có ẩn hiện một mái nhà. Ánh mắt Severus sáng ngời, hơi có chút vui vẻ, chân đi bất giác nhanh hơn. Đi lại một hồi, đẩy những cành hoa anh đào xuống đất, một tòa nhà cổ đại của phương đông mang phong cách mộc chế lầu các xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-tu-nhan-nguc-nurmengard/455595/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.