Thời điểm Hogwarts đang bão bùn, tòa thành Slytherin cũng khó mà yên bình. Regulus đi theo Voldemort đến ở lặng yên bên trong, cảm giác an toàn khó thấy. Từ khi bị bắt gánh vác trách nhiệm vốn không thuộc về cậu, Regulus ít khi có thể yên bình như vậy. Cậu từ khi sinh đã không được công bằng, từ nhỏ đã cho bị tước quyền thừa khế, chưa ai để ý cậu có ưu tú hay không, bởi vì gia tộc Black đã có Sirius.
Nhưng sau chuyện Sirius phản bội gia tộc, cậu căn bản chưa học qua huấn luyện chính thức lại bị đẩy ép lên vị trí người thừa kế, thậm chí bị làm tế phẩm đặt trước mặt Voldemort. Regulus vĩnh viễn cũng không quên cái thời gian phải nơm nớp lo sợ kia, cậu biết mình không đủ giỏi, mà Voldemort thì chưa bao giờ là một người đồng ý bao dung cấp dưới thiếu sót.
Như lâm vào vực sâu, như miếng băng mỏng, nhưng tâm trí cậu lúc ấy chỉ có như thế. Hơn nữa cha mẹ cùng qua đời, các chị giỏi giang của cậu đầu gả đi, trong lòng Regulus chỉ có bàng hoàng luống cuống. Cậu đến bây giờ cũng không phải là người quả quyết nghiêm nghị, vậy một người ngồi trên cương vị một trong hai gia tộc lớn của phù thủy giới Anh quốc, hậu quả ra sao cậu cũng không dám tưởng tượng.
Cậu sẽ không bao giờ quên, cảm giác của mình vào thời khắc Severus bị giải trừ đi dấu hiệu hắc ám đưa vào Nurmengard. Severus và Lucius vẫn luôn là hai người cậu ái mộ, nhất là Severus, khi y ở Hogwarts chiếu cố cậu, Regulus vĩnh viễn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-tu-nhan-nguc-nurmengard/455592/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.