Lại một lần nữa đặt chân trên lãnh thổ nước Anh, Severus hít một hơi thật sâu, cho dù hiện tại có vài kẻ giám sát mà y không muốn mang theo ở phía sau hoặc là bọn họ tự xưng là " Người bảo vệ". Grindelwald hình như có việc cần giải quyết nên hôm qua đã đến nước Anh trước. Đương nhiên chuyện này cũng không làm Severus thất vọng, y còn ước gì Gellert vĩnh viễn biến mất khỏi tầm mắt hắn. Cũng không phải bởi vì không cam lòng bị Grindelwald cầm tù, chính bởi vì Gellert giống như thú hoang khiến y khó chịu nổi tính dục của hắn.
Thực ra trừ bỏ mấy lần đầu khiến tâm y cực kì thống khổ nhưng giờ y cũng đã không còn cảm giác gì. Cùng lắm coi như bị chó cắn một phát thôi, hơn nữa chẳng lẽ còn có người để ý y còn trinh tiết sao? Ha, Severus, ngươi tự coi trọng mình quá rồi, trinh tiết sao, thứ đó căn bản chẳng đáng một đồng. Giống như linh hồn của ngươi, vốn chẳng có ai để ý.
" Điện Hạ, ngài có muốn nghỉ ngơi trước không?" Nhìn vẻ mặt Severus hiện lên nét bi thương, Bernard nhanh chóng tiến lên hỏi ý kiến, hắn đánh gãy "bi xuân thương thu" đồng thời trong lòng thầm than, thật không biết Chúa Tể của bọn họ làm thế nào có thể thu phục được Vương Hậu. Thực ra ban đầu Bernard gọi Severus là Vương Hậu Điện Hạ, chỉ là Severus vừa nghe hai từ Vương Hậu liền tức giận, hai từ này khiến y nhớ tới chính mình là dựa vào một nam nhân khác mà sống, cho nên Bernard dành phải lược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-tu-nhan-nguc-nurmengard/271449/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.