Luna rời khỏi đại sảnh lập tức cởi giày cao gót, cô ghét khiêu vũ cũng ghét mặc mấy thứ lễ phục phiền toái này, cô không lập tức trở về phòng ngủ mà một mình dưới ánh trăng tản bộ.
Nhớ lại vài việc của ngàn năm trước, trong lòng Luna có chút mơ hồ đau đớn, cô nghĩ cô vẫn có chút thích Godric, cho tới nay, cô thấy anh lãnh khốc, nhưng cũng thấy anh ôn nhu, mặc dù những ôn nhu kia cho tới giờ cũng không dành cho cô.
Năm đó, Luna rời gia tộc đến Hogwarts, Godric đã mất, cô nghe Rowena và Helga bàn luận về anh, cô nghe các Gryffindor bàn tán về anh, người đàn ông cả ngày hỉ hả cùng tộc trưởng gia tộc dường như hai người khác nhau. Cô nghĩ, có lẽ thứ Godric chán ghét là gia tộc kia.
Bởi vì chán ghét cho nên anh cực ít trở về, cô nhớ rõ có vài lần cô đến xem Godric xử lý sự vụ gia tộc, anh một mình đứng ở bên cửa sổ tòa tháp, lạnh lùng nhìn xuống lãnh địa của mình, ánh mắt hờ hững mà sâu xa, phảng phất như tất cả anh đều không để trong lòng, khi đó, cô nhìn thấy sự tịch mịch trên người anh, có lẽ trên thế giới này không có thứ gì có thể chân chính tiến vào trong lòng anh.
Hôm nay, cô biết mình sai rồi, gần ba năm, cô nhìn thấy biểu hiện của hai người đổi tên đổi họ giả làm anh em, cô rốt cục hiểu, thì ra trong lòng Godric vốn có một người, một người có thể khiến nụ cười của anh đi vào đáy lòng, một người có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-tro-ve-ma-phap-gioi/1035002/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.