Chương trước
Chương sau
Lucius trở lại trang viên không lâu, Tom chưa trở lại, bất quá có một gia tinh xông đến thư phòng của hắn.
Lucius cau mày, gia tinh khi nào có gan lớn đến mức tự tiện chạy vào đây: "Sao?"
"A! Có chút việc cần báo cáo, không muốn quấy rầy chủ nhân!" Nắm chặt cáo khăn hình tam giác, gia tinh rất khẩn trương.
"Chuyện gì?" Lucius có dự cảm xấu.
"Phòng khách có khách, đến thẳng đây." Gia tinh nhanh chóng nói xong sau đó ba một tiếng biến mất.
Lucius vội vàng đi qua, đến thẳng chỉ sợ là dùng độn thổ, cũng may Tiểu Long và Narcissa đã đi nghỉ rồi, Lucius sợ người tới là Voldemort thì sao bây giờ, nếu là Tom thì gia tinh sẽ không đến tìm hắn mới đúng. Vậy hắn nên dùng loại lý do gì để giải thích mình vắng mặt, tựa hồ với Voldemort thì lý do gì cũng phí công.
Chờ khi nhìn rõ thanh niên tóc đen đứng trong phòng khách, Lucius không khỏi thầm thở phào nhẹ nhõm, tuy nói Sal cũng rất đáng sợ nhưng sẽ không vừa gặp liền ném một câu Curcio qua đây. Không rõ tại sao lại biến thành bộ dáng trưởng thành, Lucius chú ý thấy trên tay Sal ôm một cái thảm, dường như đang bọc thứ gì đó, mặc dù tò mò nhưng Lucius cũng không thần kinh tới mức đi qua xem.
Trong thảm đang bọc một con sư tử con, Salazar rất bất đắc dĩ, vốn sử dụng loại ma pháp đó đã tốn rất nhiều ma lực, sau đó còn dùng hình thái Animagi sử dụng ma lực, trong tiếng sư tử rống có mang theo ma lực nên người khổng lồ mới có thể vội vàng chạy trốn, vì thế mọi người mới có thể an lòng.
Có thể sử dụng ma lực như bình thường trong hình thái Animagi là một loại tài năng bẩm sinh, theo Salazar biết, ngoài chính mình ra thì chỉ còn một đồ đệ thiên tài của mình là Elise. Ngàn năm trước, trừ những người bên cạnh thì các phù thủy khác đều cho rằng Salazar và Elise là thiên tài bẩm sinh, còn nếu không thì bọn họ chẳng qua là quá tinh thông mà thôi.
Trong mắt Salazar thì thuật biến hình của Godric chính là trình độ gà mờ, muốn sử dụng ma lực thì chưa đủ trình, cũng may dược tăng tuổi đã hết hiệu quả nếu không mình sẽ phải đem con sư tử với thân hình trưởng thành về. Khi Salazar tìm được cái người ngu ngốc sử dụng ma lực quá mức hao phí, chỉ thấy một con sư tử nhỏ đang giả bộ vô tội duỗi duỗi móng vuốt ngáp ngáp.
"Nước nóng, dược an thần, thuận tiện mượn một phòng khách." Salazar mở miệng, sau đó ôm cái thảm đi lên lầu, đi được một nửa thì quay đầu lại: "Chờ ở thư phòng, tôi sẽ đến tìm ông."
Đối mặt với trạng thái của Godric như vậy, Salazar dĩ nhiên sẽ không dùng thần chú với cậu ta, cho nên Salazar dùng nước nóng lau sạch sẽ cái móng vuốt vô cùng bẩn kia, còn dụ dỗ Godric đã ngủ mơ mơ màng màng uống dược an thần, làm xong những thứ này, Salazar đi tìm Lucius.
...
"Ông được triệu hồi?" Salazar vừa vào cửa liên đi thẳng vào vấn đề, ở sân vận động anh cách Lucius khá xa, cũng không cảm giác được Hắc Ma Pháp dao động, bất quá nhìn phản ứng của Godric, hẳn là không sai.
Lucius gật đầu, đây cũng chính là vấn đề khiến hắn phiền não, vì Godric đột ngột can thiệp, hắn không tham gia cuộc gặp mặt của Tử Thần Thực Tử, bây giờ trở về nghĩ lại, Severus hẳn là có đi, dù sao cũng phải nhìn tình huống trước, sao có thể tùy ý bỏ qua Hắc Ma vương như vậy.
Salazar không nói gì, anh có thể hiểu được sự khó khăn của Lucius, bất quá cũng không thể trách Godric, trước đây thì không tính, mà hiện tại... Godric từ trước đến giờ đều khoa trương hơn kẻ khác sao có thể chấp nhận việc hậu duệ của mình cúi đầu hôn áo choàng Hắc ma vương. Godric đúng là thích thỉnh thoảng dọa Lucius nhưng tuyệt đối không muốn Khổng tước bạch kim luôn ngạo mạn khúm núm trước người khác.
"Sau này không cần phải đi nữa," Nếu cần gián điệp..., cũng còn có Severus, không giống Lucius, Severus dù không muốn thì hội Phượng Hoàng bên kia cũng sẽ không tốt đến mức không sử dụng nguồn tài nguyên tốt như vậy.
"Nhưng mà..." Lucius trợn tròn mắt, đây cũng không phải nói giỡn, người nhà Malfoy cho tới giờ cũng sẽ không đặt cả ổ trứng cùng một cái giỏ, hoàn toàn cắt đứt với Hắc ma vương chẳng khác nào sỉ nhục y, hắn đánh không lại Hắc ma vương, vạn nhất đối phương khó chịu trực tiếp chạy đến đây cho một cái Avada. Mà bên này hắn còn chưa rõ lai lịch của hai anh em, nói cái gì tín nhiệm, bất quá chỉ lợi dụng nhau thôi.
"Tôi sẽ khiến y không có biện pháp tiến vào trang viên này." Cấm người ngoài không có huyết thống của người ở trang viên này độn thổ, Salazar có thể làm được, thuận tiện thiết lập một vòng bẫy rập Hắc Ma Pháp xung quanh, cũng không sai biệt lắm, Hắc Ma Vương cũng không phải chỉ có Lucius là người hầu, không cần thiết quấn chặt lấy, "Draco thì chúng ta sẽ bảo vệ tốt, ông hẳn là có khóa cảng để trở về trang viên, thời điểm vạn bất đắc dĩ dùng cái đó là được."
Salazar đứng dậy ếm một câu thần chú lên lò sưởi: "Lối đi này từ nay cũng chỉ có Severus có thể tới." Anh quay đầu nhìn Lucius đang có chút thất thần, thầm thở dài một hơi, anh nhớ đứa nhỏ Draco kia có lẽ đã bị Godric điều động làm người thừa kế rồi, lại nói, cha con nhà này cũng có huyết thống Gryffindor a.
Lucius thu hồi cảm xúc có chút hỗn loạn, nếu Sal thật sự có thể làm được những chuyện này, như vậy hắn cho dù hoàn toàn cắt đứt với Hắc ma vương, cũng có thể bảo toàn tính mạng, vấn đề là hắn đến tột cùng có thể tin tưởng người này bao nhiêu, dưới tình huống xấu nhất, hai anh em này cũng có thể phủi mông rời đi, nhưng hắn không thể, người nhà hắn đều ở đây.
Salazar hiểu cố kỵ của Lucius, anh chậm rãi mở miệng: "Lập một thần chú thề ước."
Cái gì? Lucius rất kinh ngạc, đối phương cũng không cần làm đến mức độ này.
Salazar tiếp tục nói nốt câu: "Tôi sẽ dùng toàn lực bảo vệ sự an toàn của mọi người trong tộc Malfoy, lấy tính mạng của tôi thề."
Đây là lời thể đơn phương, Lucius hoàn toàn không hiểu, hắn không rõ tại sao người này lại muốn lập lời thề không công bằng như vậy, nếu có thể chân chính thoát khỏi Hắc ma vương, hắn tự nhiên nguyện ý, không ai mong muốn cứ một khoảng thời gian lại phải chịu Curcio cộng thêm suốt ngày lo lắng đề phòng.
Có thần chú thề ước này, Lucius đúng là có thể tin tưởng người trước mặt. Mặc dù còn nhiều điều không giải thích được, hắn vẫn rất cảm kích cúi đầu: "Tôi hiểu được."
...
Ngày hôm sau, khi Godric còn có chút mơ hồ tiêu sái bước xuống lầu, đã là buổi trưa.
Salazar đã trở về bộ dáng thiếu niên, anh đang ngồi trên ghế salon hào hoa của trang viên Malfoy lật xem <Nhật báo tiên tri>, Draco sau khi rời giường buổi sáng mới biết anh em nhà Jean đã ở trang viện rồi, Salazar giải thích là em trai anh sợ Draco lo lắng nên mới cố ý muốn đến đây, đối với lời giải thích này Draco không có nửa điểm hoài nghi.
<Nhật báo tiên tri> mô tả lại một màn thần kỳ kia trong trận đấu Quidditch, giới phù thủy cũng bàn luận sôi nổi, Bộ pháp thuật lại càng hỏng, bộ trưởng Fudge một mực bác bỏ tin đồn 'Người kia' trở lại. Có người chính là như vậy, đối với chuyện không tốt cho mình sẽ không dễ dàng thừa nhận.
Vô luận bên ngoài xôn xao thế nào, bọn nhỏ vẫn còn nghỉ hè, Salazar và Godric luôn lưu lại trang viên Malfoy, bọn họ viết thư báo bình an cho nhà Weasley và Harry, mà Tom thì theo Harry về số 12 quảng trường Grimmauld, cho dù ở đâu thì Tom cũng không quên tìm một căn phòng lén luyện tập Hắc Ma Pháp, lần tập kích này khiến y cảm nhận sâu sắc, chiến tranh đã tới gần.
Tác giả: Chúc mừng Malfoy chính thức thoát khỏi hàng ngũ Tử Thần Thực Tử, đi về phe đối lập với Hắc ma vương ~~~~
Từ đó không cần đáp lại lời gọi về, Lucius thật nên mở tiệc ăn mừng ~~~
Chương sau ~~~~ Gerson tóc đỏ ~~~ kính thỉnh mong đợi ~~~~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.