Chương trước
Chương sau
Salazar cũng không ngờ tới việc nhà tổ gia tộc Black lại âm u cũ nát như thế, theo lý mà nói, gia tộc Black và gia tộc Malfoy đều là quý tộc cổ xưa, hẳn là không kém bao nhiêu mới đúng, nhưng so với sự tráng lệ của trang viên Malfoy, nhà Black thật sự là kém xa, xem ra thực sự sa sút.
Harry sau khi nhận được thư thì vẫn luôn trông ngóng mong đợi bạn tốt của mình tới đây, giờ phút này, cậu và Sirius vui mừng đón Salazar vào cửa.
Sirius rất thích Salazar, hắn dẫn Salazar lên lầu: "Sal, trước mắt chỉ còn một phòng ngủ." Phòng trên lầu thật ra không ít, trước khi Harry tới, hắn đã tốn không ít thời gian sửa sang lại mà các phòng vẫn rất dơ bẩn, trừ một phòng, phòng của em trai hắn – Regulus, vẫn luôn sạch sẽ.
Salazar gật đầu, anh cũng không thể so đo những thứ này, một con gia tinh thình lình xông ra: "Không cho vào, đây là phòng của tiểu thiếu gia." Thanh âm vừa ngang bướng vừa bén nhọn vang lên.
Harry đã từng thấy qua gia tinh, nhưng con trước mắt rõ ràng đã rất già, nếp nhăn trên da nó phải nhiều hơn cả thân thể gấp mấy lần, cậu không nhịn được mà lui về sau một bước, bởi vì cậu nhận thấy ánh mắt con gia tình này có chút ít oán hận.
"Chớ cản đường." Sirius không nhịn được mở miệng, trong khoảng thời gian này cũng không thấy Kreacher, giờ này lại chạy ra đây.
Kreacher nghe tiếng cả người đều run rẩy, nó cúi thật sâu chào Sirius, thân thể cúi thực thấp trông rất buồn cười, lỗ mũi to đùng đè ra mặt đất. Kreacher không cách nào kháng cự dời đi, trong miệng vẫn còn lẩm bẩm: "Thằng nhãi con muốn ở trong phòng của tiểu thiếu gia, Kreacher không thể giữ được phòng của tiểu thiếu gia, thiếu gia là một tên đáng ghét, vong ân phụ nghĩa thối tha, từ Azkaban trở lại, vẫn quơ tay múa chân với Kreacher..."
"Mày câm miệng!" Sirius có chút tức giận, hắn thật không muốn để hai đứa nhỏ thấy một màn khó chịu như vậy, điều này khiến hắn lúng túng.
Kreacher lập tức ngậm miệng, thân là gia tinh, nó không thể phản kháng lệnh của chủ nhân.
Sirius xoay người nhìn hai đứa bé miễn cưỡng cười, lại nhìn Salazar một chút: "Sal, cháu xem phòng này có cần thay đổi cái gì không?" Phòng của Regulus đương nhiên là màu sắc với cách trang trí đều theo phong cách Slytherin.
Salazar nhìn thoáng qua, lắc đầu: "Cứ như vậy đi, rất tốt." Harry thì nhìn về Kreacher rõ ràng đang muốn mở miệng nhưng lại không thể không che miệng mình, có chút đồng tình.
Lúc này Sirius nói phải ra ngoài mua thức ăn, Harry lo lắng nhìn cha đỡ đầu của mình, để một mình Sirius đi mua thức ăn, điều này hiển nhiên không phải là một quyết định sáng suốt, mà Salazar luôn nhạy cảm liền rất nhanh chú ý tới vẻ mặt không được tự nhiên của Harry, anh vỗ nhẹ bả vai Harry, tỏ vẻ không cần ở lại tiếp đón anh, dù sao cũng là bạn cùng phòng ký túc, không cần giữ lễ tiết như vậy.
Harry gật đầu đi theo cha đỡ đầu ra ngoài, Salazar nhướn lông mày, trong lòng cảm thấy rất buồn cười, có một con gia tinh lại phải tự mình ra ngoài mua thức ăn rồi nấu cơm, trong nhà còn loạn thành một đoàn. Mà đối với cha con đỡ đầu thoạt nhìn giống như là Harry chăm sóc Sirius.
Bởi vì Sirius rời đi, Kreacher lại bắt đầu nói: "Đê tiện, hèn hạ, loại máu bùn làm ô nhiễm nhà của gia tộc Black, a, ta phải báo cho nữ chủ nhân, để người đến nhìn phòng ốc biến thành như vậy, lại còn để người vô sỉ vào ở..."
"Mày như vậy thì nữ chủ nhân đáng kính của mày sẽ rất thất vọng, vì mày không hoàn thành chức trách của một gia tinh." Salazar nhàn nhạt mở miệng, cắt đứt câu lẩm bẩm của Kreacher.
"Cái gì?" Kreacher tức giận nhìn Salazar chằm chằm, đôi mắt to như quả trứng sắp rớt khỏi vành mắt, "Kreacher vì gia tộc Black cao quý mà phục vụ, Kreacher cả đời vì gia tộc Black cao quý mà dốc sức!"
"Một gia đình quý tộc phải giữ được sự sạch sẽ." Salazar ra khỏi phòng, chậm rãi bước xuống tầng dưới, vừa đi vừa nói: "Mặt đất đầy tro bụi, trần nhà lại càng hư hỏng, cả phòng một mảnh âm u, ngay cả khung tranh cũng không được quét dọn thường xuyên, đây chính là cách mày phục vụ gia tộc Black? Đây là vinh quang của mày?"
"Kreacher không có ----" Kreacher cuống quít giải thích, không có gì khiến một con gia tinh cảm thấy khuất nhục hơn so được với việc hoài nghi năng lực phục vụ nó: "Kreacher thương nữ chủ nhân a, nếu ngài nhìn thấy Kreacher hầu hạ thiếu gia sẽ thế nào đây, nữ chủ nhân hận hắn cỡ nào a, hắn đã làm người thất vọng đến thế nào ---"
"Mày vốn phục vụ gia tộc Black." Salazar tăng thêm giọng nói: "Nhà tổ của quý tộc là mặt mũi, hình tượng của một quý tộc, tình trạng âm u hoang tàn như hiện tại, cho dù ai nhìn thấy cũng sẽ nhận định gia tộc Black đã nghèo túng không chịu nổi, cũng sẽ xem thường gia tộc Black, Kreacher, đây chính là điều mày muốn?"
"Không, không, Kreacher là một gia tinh làm hết phận sự của mình. Kreacher muốn tận tâm tận lực duy trì danh dự của gia tộc Black." Con gia tinh cuống quít chạy đi, mục tiêu đầu tiên là lau sạch những bức họa trên tường: "Kreacher có giữ phòng ốc sạch sẽ, Kreacher biết làm thật tốt..."
Gia tinh thật ra là sinh vật không quá thông minh, cảm xúc mạnh và tâm trách nhiệm rất cao. Salazar chẳng qua chỉ đâm một kích như vậy lập tức có hiệu quả. Salazar nhìn tấm màn che đóng chặt trên tường, Harry có đặc biệt đề cập tới, không thể kéo màn che ra, anh bình tĩnh nhìn, sau đó đưa tay kéo một cái.
Giọng nữ sắc lạnh, the thé khó quên bắt đầu gầm thét: "Tạp chủng, nhãi con, hèn hạ..." Phu nhân Black mới mở miệng ra đã phải dừng lại, không phải bà không muốn tiếp tục mà là bà không thể, cổ họng bà giống như có gì đó siết lại. Thân là bức họa, đây là lần đầu tiên bà gặp phải chuyện như vậy, bà hoảng sợ nhìn ra bên ngoài, há hốc mồm, cái gì cũng không thành lời.
"Walburga Black." Salazar đọc từng chữ trong cái tên khắc trên khung tranh: "Phu nhân, có lẽ bà có thể dùng giọng bình thường nói chuyện chứ?"
Phu nhân Black thở gấp một hơi, bà phát hiện mình đã có thể nói chuyện: "... Ngươi là ai?" Đối với bức họa mà nói, thần chú hẳn là vô hiệu với bà mới đúng, trừ khi hoàn toàn thiêu hủy bức họa.
Bức họa bên cạnh cũng ngạc nhiên nhìn về phía bên này, Salazar nhìn chung quanh một vòng, khi anh nhìn thấy một bức tranh, anh phát hiện mình phạm vào một sai lầm nho nhỏ, anh không nên ở trước mặt bức họa Phineas Black làm những chuyện này, Phineas Black đã từng là hiệu trưởng của Hogwarts, tại phòng hiệu trường có bức họa của ông ta. Nghe nói các bức họa của hiệu trưởng đời trước đều được giữ lại để phục vụ hiệu trưởng đương nhiệm, đây là minh ước mà Phineas đã đặt ra khi làm hiệu trưởng.
Salazar nhìn thẳng Phineas, ông lão đầy khôn ngoan đang tìm tòi nghiên cứu anh.
"Phineas Black, ông không cần nhắc tới những gì đã nhìn thấy ở đây với Dumbledor." Salazar bình thản nói.
"Cậu..." Phineas nheo mắt lại, là một người tôn sùng Slytherin, ông dĩ nhiên không muốn phục vụ Dumbledor, nhưng minh ước đã định, ông phải tuân theo chỉ thị của lão ong mật. Bất quá, thật đúng là ngoài dự tính, đứa nhỏ khiến hiệu trưởng nhức đầu quả nhiên không phải người thường: "Nếu cậu đã nói vậy thì phải biết, đây không phải chuyện tôi có thể quyết."
"Ông có thể lựa chọn không nói." Salazar ngẩng đầu lên, ngạo nghễ nhìn Phineas: "Ta cho phép ông phá vỡ minh ước kia."
Ở Hogwarts, quyền hạn của người sáng lập tuyệt đối cao hơn hiệu trưởng đương nhiệm, lệnh của hai người, rất hiển nhiên, người sáng lập chiếm thượng phong.
"Cậu nói gì?" Phineas không tin nổi hô lớn, thiếu niên trước mặt toàn thân tản ra hơi thở quý tộc, không có nửa điểm bộ dáng của học sinh Gryffindor, trong giọng nói của anh có sự cường thế và cao ngạo như bậc đế vương, giống như Hắc ma vương.
"Sự trói buộc của minh ước trên bức họa của ông ở Hogwarts sẽ không có bất kỳ tác dụng nào nữa." Salazar giải thích, thuận tiện ý vị thâm trường nhìn một vòng các bức họa: "Thân là một Slytherin, các ngươi phải biết thế nào là giữ bí mật."
"Slytherin sẽ vinh quang và huy hoàng như xưa, mà gia tộc Black cũng sẽ lần nữa thịnh vượng." Salazar vẻ mặt nghiêm túc phảng phất như lời tiên đoán: "Về phần quý bà, Black phu nhân, ta hy vọng bà có thể có dáng vẻ khí chất hữu lễ của quý tộc, không nên biểu hiện giống như kẻ điên khiến Slytherin mất mặt."
Cách một hồi, Salazar hạ giọng nói: "Có rảnh rỗi thì đến nhà Malfoy dạo một chút, tìm về dáng vẻ đoan trang mà bà đã đánh mất."
Black phu nhân không nói từ nào, Phineas cũng không lên tiếng nữa, tất cả các bức họa cũng bị Salazar dọa sợ rồi, Slytherin khôn khéo nói cho bọn họ biết, người trước mặt này tuyệt đối không dễ chọc, không thể không nói, khi Phineas trở về phòng hiệu trưởng thì phát hiện mình quả thật không hề bị minh ước trói buộc nữa, ông bối rối chạy về nhà tổ, dặn dò mỗi người (bức họa) phải tôn trọng Salazar, dĩ nhiên chuyện này sẽ nói sau.
Đến khi Sirius và Harry về đến nhà, đôi cha con đỡ đầu kinh ngạc phát hiện phòng ốc đã thay đổi, Kreacher chịu khó quét dọn trên dưới, nhà cửa so với lúc trước sáng hơn rất nhiều, mà Black phu nhân sau khi kéo màn che ra lại an tĩnh ngồi trên ghế, bà mặc dù căm tức Sirius cũng chỉ quay đầu sang một bên không thèm để ý đến đứa con khiến bà chán ghét.
"Cháu đã làm gì?" Sirius cảm thấy mình vào sai nhà, hắn nhìn Salazar chằm chằm.
Salazar nhún nhún vai, lộ ra vẻ mặt vô tội: "Chẳng qua là khai thông một chút mà thôi."
...
Kỳ nghỉ hè năm nào cũng như một chỉ có Severus Snape mà thôi, hắn vẫn như mọi năm tự giam mình ở đường Spinner's End nghiên cứu ma dược.
Cùng lúc đó, bầu trời trang viên Prince bị Snape vứt bỏ xuất hiện một quang cảnh lạ thường.
Ở khu đất trống sau trang viên hoang phế đã lâu xuất hiện một ma pháp trận cực lớn, giữa bầu trời đêm loáng thoáng thấy có sáu bóng người đung đưa, trong nháy mắt ma pháp trận biến mất, màn đêm lại buông xuống, mà trang viên Prince không còn là một mảnh tĩnh mịch.
Tác giả: Chương sau, sáu người hội đàm ~~~ kính thỉnh mong đợi ~~~ hơn nữa năm thứ 3 cuối cùng cũng đến,
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.