"Chủ nhân!" Đã hơn chín giờ sáng, Draco đang ôm tiểu bảo bối của hắn trong lòng say ngủ, bỗng bị đánh thức bởi âm thanh chói tai.
"Dobby! Ai cho mi vào phòng người khác mà không gõ cửa? Mi đã ngu đến nổi có thể quên những chuyện đơn giản như vậy?" Giọng của Draco cũng khiến Harry đang chìm trong giấc ngủ tỉnh giấc.
"Draco, làm sao vậy?" Harry vừa muốn đứng dậy, lại bị Draco ấn trở về lại giường.
"Harry, em không có mặc quần áo, đừng dậy vội. Dễ dàng cảm lạnh." Draco sau khi đã chắc chắn lấy che quấn Harry thành kén mới yên tâm, Dobby lại cất tiếng:
"Thực xin lỗi tiểu chủ nhân, nhưng là chủ nhân phát hiện ngài không ở trong phòng liền kêu Dobby kiểm tra liệu ngài có bên phòng cậu Potter hay không." Dobby dừng lại một chút, ngập ngừng nói tiếp, "Mặt khác chủ nhân hy vọng tiểu chủ nhân buổi sáng hãy tới thăm cậu Potter chứ không phải đêm khuya tĩnh. Ngài ấy không hy vọng tiểu chủ nhân đối ngài Potter xảy ra một vài việc."
"Không có, không có. Mi nói lại với cha, ta và Harry không xảy ra chuyện gì." Draco-mặt không đổi sắc nói dối-Malfoy.
Sau khi chắc chắn Dobby đã rời đi, Harry mới từ trong chăn chui ra trào phúng: "Draco, thật không nghĩ tới anh cư nhiên lại dám nói dối như vậy."
"Nếu để cha biết chuyện hôm qua, em đoán xem anh còn ngồi đây với em được không?" Draco hôn lên trán Harry một nụ hôn nhẹ, "Buổi sáng tốt lành, Harry của anh. Thực xin lỗi vị đã đánh thức em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-ta-la-duy-nhat/3187035/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.