Chương trước
Chương sau
Draco là tốp, Harry là bột tôm, đục thuyền là mình đục mồm bạn

Hai năm cứ thế trôi qua cùng với những lá thư ngày càng chất đống trong ngăn kéo trong phòng của Draco.

Draco vẫn sẽ chạy đến gõ cửa nhà Potter trong kỳ nghỉ của Harry, chỉ khác với trước kia là, bây giờ hoạt động chủ yếu của tụi nó bây giờ đã chuyển từ quậy tanh bành sân nhà Potter, thành việc Draco cầm kem ngồi cạnh Harry, nhìn Harry mặt cau mày có làm bài tập Severus giao cho vào kỳ nghỉ.

"Khó lắm ạ?" Draco liếm kem vị bơ.

"Không khó lắm đâu." Harry thành thật nói, "Chỉ là anh không làm được thôi."

Draco nhớ lại: "Tại sao anh không hỏi chú Severus xem, em nhớ dì Lily đã mời chú nhà đến ăn tối ngày hôm qua mà."

"Tha cho anh đi!" Harry rên rỉ, "Ổng còn mới hỏi anh công thức của nước thuốc trị ghẻ trong bữa tối hôm qua kìa."

"Vậy anh trả lời được không?" Draco tò mò hỏi.

"Tất nhiên là không rồi! Trông mẹ như sắp giết anh tới nơi!"

Draco cười nắc nẻ trước ngôn ngữ cơ thể phóng đại của Harry, an ủi cậu: "Đó là vì câu hỏi của chú Severus quá khó thôi."

"Nếu em được xếp vào Slytherin, chú Severus sẽ là Chủ nhiệm nhà của em." Harry bĩu môi. "Cứ chờ mà xem, rồi em sẽ biết chú ấy thiên vị đến mức nào."

"Anh không muốn em vào Gryffindor sao?" Draco chớp mắt.

"Dĩ nhiên là không rồi." Harry gãi mái tóc rối của mình, phân bua, "Ý anh là, nhà Malfoy đều tốt nghiệp Slytherin, chắc chắn chú Lucius sẽ muốn em được vào Slytherin hơn rồi."
ads



Draco nhún vai, không tiếp tục chủ đề này nữa.

Ngay cả đối với phù thuỷ, kỳ nghỉ vui vẻ cũng luôn ngắn ngủi.

Trong kỳ nghỉ này, Draco cuối cùng đã nhận được bức thư cú thông báo mà nó hằng ao ước. Một ngày trước khi lên tàu tốc hành Hogwarts, Draco kéo Harry cùng mình đi dạo khắp Hẻm Xéo, rồi mới tạm hài lòng đẩy số hành lý phải gấp ba lần của Harry vào sân ga.

"Thực ra, em không cần mang nhiều quần áo như vậy đâu Draco." Harry nhìn hai chiếc rương chắc chắn không được coi là nhỏ bé gì trên xe đẩy của Draco, cân nhắc mở miệng, "Có lẽ em nên mang ít hơn xíu đi? Nếu em cần gì thêm, dì Narcissa sẽ nhờ lũ cú mang đến."

"Hông." Draco từ chối luôn mà không cần suy nghĩ.

Vì Lucius phải đến Na Uy để tham dự một hội nghị của Bộ Pháp thuật, nên Narcissa đi cùng ông ta. Harry chỉ có thể nhìn James cầu cứu - người mang trọng trách làm tài xế và chở tụi nó đến nhà ga, lắc đầu, dùng khẩu hình nói với Harry: Omega. Ngay lập tức bị Lily đứng cạnh đá thật mạnh vào bắp chân, cái mặt tức thì co rúm ró.

Harry lắc đầu, vừa định chuyển hành lý của Draco vào khoang, thì nghe thấy giọng nói cực kỳ quen thuộc phía sau.

"Này! Đây không phải là người nổi tiếng của Gryffindor sao —"

"Ngôi sao mới nổi của Hogwarts —"

Draco tò mò quay lại nhìn, Harry muốn ngăn những gì họ nói tiếp theo, nhưng đã quá muộn.

Họ đồng thanh: "Harry Potter vĩ đại nhất!"

Harry xấu hổ che mặt.

"Xin chào! Các chàng trai!" James lần lượt đập tay với cặp song sinh. "Kỳ nghỉ thế nào rồi?"

"Tuyệt lắm ạ! Tụi cháu đã phát minh ra một loại socola sau khi ăn xong sẽ khiến mọi người hành động như lũ ma rồng Rumani trong khi đang ca hát váng trời!"

"Nghe hay đấy!" James giơ ngón tay cái lên với bọn họ, "Sau này nhớ cho chú một miếng nhé, chú sẽ bỏ vào hũ ăn vặt của Sirius."

"Nghe có vẻ chị Molly sẽ không vui lắm đâu." Lily bất đắc dĩ nói, "Không nhất định phải là Sirius."

Draco kéo áo Harry, thì thầm hỏi: "Họ là ai thế ạ?"

"Fred và George Weasley."

"Anh chưa bao giờ nhắc tới bọn họ ở trong thư." Draco hậm hực nói.

"Ớ, anh chưa nhắc hả?"

"Chưa hề!"

Harry sợ Draco giận dỗi, giơ hai tay lên đầu hàng: "Lỗi anh."

Hiển nhiên, Fred và George cũng chú ý đến động tĩnh phía Harry, hai khuôn mặt giống hệt nhau thò ra sau, tò mò nhìn Draco: "Nó là bạn của Harry hả?"

"Không, hình như là học sinh năm nhất!"

Họ đồng thanh nói: "Chào mừng đến với Hogwarts!"

Draco không ngờ bọn họ sẽ đột nhiên chạy tới nói chuyện với mình, lo lắng nép lại gần Harry: "Ừm... Cám ơn?"

"Hi!" Harry vẫy tay coi như chào hỏi bọn họ, chỉ vào xe đẩy của Draco, "Các anh có thể giúp em một chút được không ạ?"

Hai người đồng ý luôn mà không hề do dự, mỗi người khiêng một cái rương của Draco lên tàu một cách dễ dàng. Sau khi Harry chào tạm biệt mẹ Lily và ba James, một tay xách hành lý của mình, một tay dắt Draco, đi theo sau bọn họ.

"Mình còn tưởng bồ định cưỡi chổi tới cơ!" Cửa khoang mở ra, một cậu bé tóc đỏ trên mặt đầy tàn nhang thò đầu ra, nhìn thấy cái rương trong tay bọn họ, né người cho họ đi vào.

"Tại sao mình lại không cưỡi rồng lửa tới nhỉ?" Harry thuận miệng trả lời khi cậu và cặp song sinh đặt chiếc rương lên giá hành lý.

"Đây là ai vậy?" Draco nhìn theo giọng nói, một cô gái với mái tóc nâu dài đang nhìn nó, thấy nó quay đầu lại, mỉm cười với nó.

"Họ là Ron và Hermione." Harry giới thiệu với Draco, kéo nó ngồi xuống, lại giới thiệu nó với những người còn lại, "Draco, Draco Malfoy. Học sinh năm nhất."

"Bồ chưa bao giờ nói bồ có quan hệ với người nhà Malfoy." Ron nhún vai.

"Anh ấy chưa bao giờ nói ư?" Draco nhìn Ron đầy nghi ngờ, nhấn mạnh từ "Chưa bao giờ".

Harry lúng túng nháy mắt với Ron.

"Có lẽ là từng nhắc tới rồi á?" Ron ngập ngừng nói, giọng nói càng lúc càng nhỏ dần, "Ví dụ như con trai của dì bồ ấy...?"

Hermione nhận ra sự bối rối đang lan tràn trong khoang xe, mặc dù không rõ nguyên nhân, nhưng vẫn quyết định nhỏ giọng nhắc nhở Ron: "Dì Harry là Muggle."

"Ồ." Ron xoa mũi, "Có thể là một trong những người bạn mà bồ ấy từng nhắc tới chăng?"

"Có thể là chồng chưa cưới của anh ấy." Draco mặt vô cảm nói.

"Ừ, có lẽ thế – cái gì!" Ron hét lên, nhảy phắt khỏi chỗ ngồi.

"Em gái bé bỏng của chúng ta sẽ buồn lắm đấy!" "Không, không không, có lẽ Draco chỉ đùa thôi, trông em ấy rất có tài diễn kịch hài mà!"

"Không thể tin nổi... Harry! Bồ chưa bao giờ nhắc đến chuyện —"

Trong tiếng ồn ào của họ, đoàn tàu phát ra một tiếng gầm dài, chậm rãi chạy về phía Hogwarts.

"Thật không thể tin nổi là em ấy còn không thèm nói với mình một câu." Harry dùng thìa khuấy kem vani trước mặt, ánh mắt vô thức trôi về phía bàn Slytherin — Draco vừa mới ngồi ở chỗ đó.

Hermione đảo mắt: "Bồ đoán xem tại sao?"

"Lần này bồ hơi quá đáng rồi đó." Ron, cầm một miếng khoai tây chiên phết đầy sốt cà chua, kết luận.

"Mình chỉ..." Harry lo lắng gãi mái tóc rối của mình, "Mình không cố ý! Mình chỉ cho rằng có 'chồng chưa cưới' nghe có vẻ không được ngầu cho lắm!"

"Bồ định giải thích với Draco như nào?" Hermione hừ lạnh, "Bồ chưa từng nhắc tới chuyện hôn ước với bất kỳ bạn bè nào, bởi vì chuyện này nghe có vẻ xấu hổ lắm phải không?"

"Ừ..." Harry định gật đầu theo bản năng, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Hermione, lập tức sửa miệng, "Không, mình không có ý đó."

"Dù bồ có nói gì đi nữa." Hermione xua tay, "Sau bữa tiệc đến phòng sinh hoạt chung của Slytherin để xin lỗi đi."

"Mấy bồ quyết định đính hôn sớm như vậy sao?" Ron nhồm nhoàm nhai đồ ăn mơ hồ hỏi, "Khi mà mấy bồ thậm chí còn không biết đặc điểm giới tính thứ hai của mình?"

"Này, chắc chắn mình sẽ là một Alpha!" Harry vỗ ngực, "Bộ trông mình có tí nào giống Omega lắm à?"

"Nhìn thì có vẻ không." Hermione lo lắng nói: "Bọn mình sẽ phân hoá vào năm nay, mình vẫn luôn lo lắng về bồ —" vì trên người bồ cứ thoang thoảng mùi sữa. Dĩ nhiên, vì không muốn Harry xấu hổ, nên cô nàng không nói tiếp nửa câu sau.

Làm gì có Alpha nào có pheromone mùi sữa bò nhỉ? Hermione nghĩ, có khi Harry là đặc biệt thì sao?

Gần một giây sau kết thúc bữa tiệc, Harry lập tức vọt tới bên bàn dài của Slytherin, mấy học sinh Slytherin nghịch ngợm làm bộ muốn phết kem bánh ngọt lên mặt Harry, Harry nhanh chóng né tránh, đuổi theo Draco đã đứng dậy chuẩn bị rời đi.

Kết thúc?

Kết thúc gì chứ? Dù bất kỳ lý do gì, Draco Malfoy không bao giờ sẽ thực sự tức giận với Harry Potter.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.