Voldemort liếc nhìn xuống những người đang quỳ trên đất. Giọng điệu của gã cợt nhã nói:" Các mi đã nghe gì chưa?".
"Lord, tôi.. tôi luôn trung thành với ngài mà. Tôi chắc chắn với Merlin về điều đó." Những tên quý tộc lần lượt bò đến dưới chân của gã mà thể hiện lòng trung thành. Tựa như một nô lệ thật sự.
Gã vẫn đang quan sát để ý biểu cảm trên gương của Harry, nó chỉ cười mà chẳng có chút lòng thương hại nào. Đôi mắt của nó sạch sẽ sâu sắc đến khó tin.
Gã vẫn chưa thể mường tượng ra được về Harry, cậu bé của gã. Người mà gã đã chọn để trở thành một người thừa kế của gã. Chẳng từ ngữ nào có thể hoàn toàn miêu tả chính xác về nó cả. Dị biệt và khác lạ trong hàng ngàn người gã từng gặp.
"Nào, chúng ta hãy bắt đầu bữa tiệc đi, ta tin tưởng vào lòng trung thành của bọn mi mà." Gã cười tà, cũng chẳng thèm nhìn bọn chúng một cái liếc mắt. Ra hiệu cho Lucius bắt đầu bữa tiệc.
Gã mang theo Harry vào lại trong phòng, nhìn gã trông có vẻ mất đi hứng thú gì đó. Gã nhìn nó nói:" Harry Potter, mi không được chết, nghe có rõ không?".
"Mi phải sống cho ta." Gã bắt lấy cái càm của nó, kéo mặt nó nhìn thẳng vào mắt gã. Đôi mắt đỏ như máu của gã đầy nguy hiểm nhìn nó. Nó phì cười rồi nói:" Ta sẽ không chết nếu như Voldemort chưa chết."
"Hơn nữa, mạng sống của ta, ngài có quyền gì mà can dự vào." Harry hất tay của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-snarry-dan-ong-cu/2536673/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.