Ông dắt nó đến hầm, có lẽ là do chủ nhân của căn hầm vừa đi, thường cũng không có thói quen đốt lò sưởi. Căn hầm lại đặc biệt có cảm giác lạnh lẽo xót xa.
Ông ấy đứng trước cửa hầm, chậm chạp đi vào trong. Nó không nhìn thấy cảm xúc nào trên gương mặt ông, không buồn cũng không mệt. Chỉ cau mày lại.
Nhìn ông ấy có chút cô đơn.
Lần đầu tiên nó nhìn thấy được điều đó theo góc rõ ràng hơn. Ông ấy chẳng có ai cả. Chưa từng có ai trong cuộc đời chấp nhận ở lại với ông ấy.
Nó không biết, rốt cuộc là ông ấy đã chịu đựng bao nhiêu. Để có thể đi đến hiện tại bây giờ.
Ông bật lò sưởi lên, rồi mới gọi gia tinh đến hầm. Gia tinh vừa đến, ông suy nghĩ gì đó rồi mới nhạt nhẽo nhìn nó:" Tự mở mỏ mà gọi món."
"Phần mì ý sốt cà với ly đá chanh. Cảm ơn." Nó nhẹ giọng nói chuyện với gia tinh.
Gia tinh tròn xoe mắt nhìn nó, rưng rưng mắt mà nói:" Cậu Potter vừa cảm ơn tôi. Tôi cảm động, tôi phải tự trừng phạt."
"Câm miệng, làm hai phần mì ý, một ly đá chanh, một ly cà phê nóng." Snape có vẻ không kiên nhẫn quát vào mặt gia tinh.
Con gia tinh chỉ biết im miệng lại biến mất.
Nó buồn cười, gác chân lên ngồi trên ghế sô pha dưới hầm. Cái ghế được đặt khá gần với bàn làm việc của ông. Ông thì ngồi ở bàn làm việc.
Trong cái hầm chỉ có hai người đó, cuối cùng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-snarry-dan-ong-cu/2536661/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.