Nó rảnh rỗi sinh nhàm chán, cái rồi, cũng lết cái đít đi dạo. Nó có chút nhớ bác Hagrid. Dù gì bác cũng là người đầu tiên dẫn dắt nó đến với thế giới Phép Thuật.
Nó nhớ là bác Hagrid khá là sợ khi nhắc tới tên Voldemort. Bác chỉ dám gọi gã là kẻ- mà- ai- cũng- biết. Lúc đó thì nó làm gì biết sợ, ngửa cái họng gọi tên Voldemort thật bá cháy.
Cụ Dumbledore cũng nói là nếu nó né tránh chỉ tổ thêm sợ hãi. Nên nó cứ gọi tên. Thế là nó gọi thôi. Làm sao trách được, lúc đó nó mới có nhiêu ta. À 11,12 tuổi còn ngây thơ bồng bột, láo toét lắm.
Nó đến gần cái nhà chòi nhỏ của bác Hagrid. Nó đi qua đi lại một hồi. Xong rồi, chẳng biết là ngượng ngùng hay sao đó, nó định không đi vào nữa.
Ai dè, bác Hagrid cũng vừa từ Rừng Cấm ra, tay bác còn cầm một đống củi. Dự định là mang về đốt lò sưởi ấy chừng. Bác thấy mặt Harry, bác liền há miệng quỵt tẹt bảo:" Nè, con là con của James với Lily đúng không? Nhìn mặt con y chang hai người bọn họ. Để ta coi nào, con có khuôn mặt y hệt James, mái tóc cũng vậy. Có điều, mái tóc của con dài hơn. Đôi mắt của con thì giống má con, Lily. Một đôi mắt rất đẹp."
"À phải rồi, tên con là gì nhỉ? Eirry đúng không? Ta nghe hai đứa nó chỉ có hai mụn con trai gái."
Bác cứ lo nói không thấy mặt mày của Harry trở nên rầu rĩ. Nó the thé giọng cố mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-snarry-dan-ong-cu/2536646/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.