Ở Phòng Hiệu Trưởng, cụ Dumbledore hớ miệng muốn thuyết phục thầy Snape:" Anh Severus, anh biết đứa bé đó mới là cứu thế chủ thật sự. Số phận sẽ không cho thằng bé có cuộc sống bình thường."
"Thằng bé sẽ được sống như người bình thường nếu không có cụ chen ngang há mồm đòi thằng bé làm việc sống chết cho cụ. Bọn chúng có thương tiếc gì cho nó đâu?" Snape thẳng thừng mắng mỏ.
Cụ lạnh lùng:" Severus, anh không thể lấy tư đè công được. Anh định trơ mắt nhìn Lily chết sao." Cụ lại mang Lily ra để cảnh cáo ông.
"Không, tôi sẽ không để ai phải chết, kể cả Lily hay là Harry." Giọng thầy Snape kiên định. "Làm ơn đi, thằng bé không phải cha nó, thằng bé chỉ là một đứa trẻ. Đáng lẽ ra những chuyện này phải do người lớn giải quyết."
Cụ vuốt cái hàm râu bạc phơi hùng vĩ của cụ, khoé mắt xếp đầy nếp nhăn. Cụ rầu rĩ:" Ừ, nếu anh cứ bảo vệ nó vô nghĩa như vậy. Thằng bé sớm muộn cũng phải chiến đấu."
"Tôi phát điên với cụ, không phải cụ đã nói thằng bé đứng về phía kẻ-mà-ai-cũng-biết đấy sao? Giờ cụ lại bắt nó chiến đấu cho cụ, tôi hoài nghi đầu óc của cụ đã mang vất vào sọt rác rồi." Snape oán trách nói.
"Đó chỉ là một hiểu lầm, sau khi tôi trò chuyện cùng thằng bé, tôi thấy thằng bé giống một Gyffindor xuất sắc hơn." Cụ lầm lì, chấp nhất.
Thấy vẻ cứng đầu của cụ, ông chỉ có thể căm hờn nhìn cụ. Đầy trách móc và tức giận đay nghiến mà chẳng thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-snarry-dan-ong-cu/2536642/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.