Sau khi hết tiết môn Độc Dược, liền tới tiết của môn Phòng Chống Nghệ Thuật Hắc Ám. Nó lẽo đẽo đi đến phòng học. Chú Sirius cùng với chú Lupin đang ngồi và chờ bọn chúng vào lớp.
Hai chú cứ nhìn nó, Lupin còn đứng ra nói:" Harry, trò qua nói chuyện với thầy một lát." Chú liếc mắt nhìn chú Sirius một cái. Chú ta rụt đầu lại, tay đặt trên tóc cười to vài tiếng mất tự nhiên.
Harry thở dài đi theo sau chú Lupin ra ngoài, chú kéo tay nó rồi hỏi:" Harry, con không bị sao chứ? Bọn chúng có làm gì con không? Hãy nói cho thầy biết đi."
Chú trông đầy lo lắng, cứ kéo người nó xoay vòng vòng đến khi thấy nó không có vết thương nào trên cơ thể. Chú mới nhẹ nhõm thả nó. Chú nhìn nó đầy thương cảm, tự trách. Nó biết chú đang nghĩ gì mà. Nó nhẹ giọng an ủi tâm hồn mỏng manh của chú:" tôi không sao đâu thưa thầy, đó là tự nguyện của tôi, đừng tự trách mình."
"Harry à, con có muốn gặp Lily cùng James không? ba má con, thầy chắc chắn sẽ giúp con.." giọng nói của chú yếu ớt, không được tự tin lắm.
"Dạ thưa, không cần đâu. Thầy về đi, đừng cố tìm con." Harry kéo tay của Lupin xuống, cố gắng không để ánh mắt của mình sáng rọi niềm hi vọng nào đó. Nó không muốn gặp ba má nó, vì nó sợ, sợ rằng mình không nỡ rời xa. Voldemort sẽ không tha thứ cho họ nếu nó chống đối lời gã.
"Harry, con hãy đến ở cùng thầy, cụ Dumbledore chắc chắn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-snarry-dan-ong-cu/2536423/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.