Sau khi từ chỗ bác Hagird về nhìn Hermione cứ đầy tâm sự. Nó cũng không tiện hỏi nên cũng im lặng.
Vài ngày sau, nó đang thu xếp đống sách vở để đến thư viện học tập như mọi khi. Khi đến thư viện rồi, Hermione lại không có ở đó. Chỉ có Luna ngồi chờ sẵn. Nó mới đi đến, ngồi vào bàn hỏi nhóc:" Hôm nay Hermione không đến sao?"
"Phải rồi, chị ấy đang có chuyện gì với bạn chị ấy đó." Luna tay chống lên bàn, đỡ bên gò má, đung đưa chân mà đáp. Trông nhóc không có vẻ gì là lo lắng cả.
"Thế à." Harry nói:" Em để ý Hermione giúp anh nhé. Cậu ấy nhìn vậy chứ nhạy cảm lắm."
"Ha hả." Luna cười kì lạ, thái độ có chút khó chịu. Nhóc không trả lời nó mà giở sách ra dọc. Nay tóc vàng dài của nhóc cũng cột theo kiểu đuôi ngựa, suồng sã. Một mái tóc dày và dài.
Mãi thì Hermione mới vội vã chạy tới thư viện, cô bé trông hối hả cùng mái tóc nâu bù xù. So với vài năm nữa dậy thì thành công thì bây giờ hiển nhiên Hermione vẫn còn trông không mấy xuất sắc. Trừ trí thông minh sắc sảo.
Hermione nhanh chóng ngồi xuống cạnh Harry, mặt nàng đỏ bừng vì mệt còn thở hồng hộc ráng nói:" Xin lỗi nhé, tớ có chút chuyện cần giải quyết ấy."
Harry nhẹ cười bảo:" Ừ ừ, không sao đâu, bồ chạy từ đâu mà thở dữ vậy." Tay nó vuốt sau lưng của nàng. Thấy mặt nàng đỡ đỏ hơn thì nó mới thả tay xuống.
(Luna liếc mắt Hermione không mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-snarry-dan-ong-cu/2536417/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.