Đôi diện một khuôn mặt xinh đẹp gần trong gang tấc cùng mùi hương của hoa sữa. Lucius lại chẳng có tâm tình đi đánh giá cái đẹp hay tỏ ra rung động gì đó. Y trả lời bằng giọng nói tức giận:" Em định bao che cho chúng đến khi nào? Em thừa biết con bé Liva Potter là một đứa điên."
Harry thì thào:" Chúng là gia đình của tôi." Rồi kiên định nói tiếp:" Tôi sẽ không chạm tới chúng, nếu chúng muốn mạng sống của tôi."
"Đừng có khùng, nó mà coi em như gia đình, thì chẳng ra tay giở mấy cái trò xấc xược đấy." Y sắp tức điên khi nó cứ giữ thái độ như thế. Nó chẳng hề coi mạng sống của mình ra gì cả:" Em thương chúng, tha thứ chúng. Chúng có thương em không? Có muốn cung cấp từ thương cho người khác cũng phải lựa người."
"Nếu, con trai ông như thế, ông có đành lòng tổn thương nó không?" Nó nói, đứng thẳng người, giọng lạnh lùng hơn hẳn.
Thái độ im hơi lặng tiếng của y đã thay y trả lời. Nó không thể tàn nhẫn mà ra tay với người có chung máu mủ guột gà với nó. Huống chi, nó còn là một đứa khao khát tình thân đến thế. Nó xoay lưng rồi đi ra khỏi cửa, để cho phòng làm việc chả y trống trải.
Y đan mấy ngón tay đặt lên bàn, quy tắc quan trọng nhất của gia tộc Malfoy. Người nhà là ưu tiên hàng đầu.
Lucius cười mỉa mai, Harry thật biết điểm yếu của y cùng với của cả gia đình y. Nếu chẳng phải nó không phải là người ác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-snarry-dan-ong-cu/2536396/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.