Sau điệu nhảy đầu tiên thì điệu nhảy tiếp theo có vẻ nhanh hơn. Ông đứng đó nhìn nó.
"Thầy muốn nhảy tiếp không?" Nó hỏi, giọng điệu hài hước:"Em luôn sẵn sàng nhảy cùng một quý ông lịch lãm như thầy đó. Đậm mùi đàn ông."
Ông nhướng mày lên, đưa tay thỏ vào trán nó một cái thật nhẹ nói:"Em không cần phải trêu chọc tôi. Quan trọng là em có muốn tiếp tục điệu nhảy không."
"Đi." Nó kéo tay ông ra sàn nhảy, lại nhảy thêm một điệu. Những bước nhảy của nó vụng về nhưng lại dứt khoát. Chẳng có miếng dáng vẻ mềm mại nào của con gái. Vậy mà ông vẫn nhìn nó mê tít.
Nó chẳng nhớ là mình dẫm lên cái chân của ông biết bao nhiêu lần rồi. Nhưng ông chẳng hề nói gì, chỉ ân cần đỡ nó sau những lần vấp xém ngã.
Xong điệu nhảy, thì lão Karkaroff đi tới chỗ của ông. Lão nhìn nó nhe hàm răng vàng cười nói:"Cho thầy mượn thầy Snape một chút. Không phiền chứ?"
Nó nhìn ông, trên mặt nó thể hiện rõ ràng câu hỏi thầy có muốn đi với lão không? Ông cụp mắt xuống nhẹ đáp lời:"Vào khi khác đi, ông Igor."
"Thầy đi cùng thầy ấy đi." Nó kéo tay áo của thầy Snape để thầy nhìn nó. Nó mới nói tiếp:"Mai em sẽ gặp lại thầy. Về nghỉ ngơi sớm cũng khoẻ."
Ông trừng mắt nhìn lão, tức giận vì lão đã phá ngang không gian riêng tư giữa ông và nó. Lão túng quẫn nhìn đi chỗ khác, chẳng dám nhìn thẳng mắt ông. Nhưng lão chẳng hề di chuyển chút nào, kiên quyết chờ thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-snarry-dan-ong-cu/2536373/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.