Từ cái thuở thơ bé, tôi sinh ra và lớn lên trong cái nhà chật chội, thường xuyên bị dột vì mưa. Cái nhà đó còn hứng chịu cả những đợt tuyết nặng nề hay là mấy lần nắng gắt.
Một cái nhà nhỏ vẻn vẹn tám mét vuông nóng nực. Được bày biện đống đồ lặt vặt cho cuộc sống hằng ngày.
Tôi chẳng biết ba má tôi là ai nữa. Chẳng biết và chẳng có mong muốn biết. Trừ khi một trong hai người họ là người giàu có và tôi sẽ đi tìm họ để đòi tiền nuôi dưỡng.
Sự nghèo mạt đã khiến tôi khao khát về một cuộc sống xa hoa, có tiền. Để biến căn nhà chật chội của mình sáng sủa rộng rãi hơn. Tôi cứ sống tạm bợ vậy đến khi tôi lên 10 tuổi. Bà ngoại tôi mất vì bệnh, không tiền chữa. Má tôi thì cũng mất tích quách từ hồi tôi mới lọt lòng.
Sau vài ngày lo tang, ba tôi. Người đàn ông đã bỏ rơi tôi suốt ngần ấy năm xuất hiện. Bề ngoài của ông ta trông giàu có dữ dội, sang lắm. Ông ta có mái tóc vàng thẳng như tóc duỗi. Khuôn mặt to cùng đôi mắt bồ câu.
Ông ta đến đúng lúc tôi bắt đầu nhận thức thêm về sự nghèo khó và ông ta mang đến cho tôi một luồng gió mới. Một mùi hướng giàu có thật sự. Để tôi có thể bám theo.
"Ồ, mày là cái đứa con thừa bên ngoài của tao đó hả. Mẹ mày đâu? Kêu nó ra gặp tao, mau lên."
Câu đầu tiên ông ta nói ra là tôi đã biết chuyện tiếp theo sẽ chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-snarry-dan-ong-cu/2536368/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.