"Để xem nào." Một ông lão với đầu tóc trắng xóa cùng hàm râu thật dài, ông lão vuốt râu nheo mắt nhìn cái ngôi mộ dưới chân.
"À, đúng, Harry Potter." Ông lão lầm bầm miệng, trên tay còn cầm cây trượng dài. Ngôi mộ phủ đầy cỏ xanh ngát cùng cái tảng đá viết tiếng anh.
Một người đàn ông từ trong ngôi mộ, thò bàn tay ra ngoài nền đất. Một viễn cảnh chẳng khác gì xác sống trỗi dậy cả, nếu để một người bình thường nhìn thấy e là họ sẽ hét lên rồi lăn đùng ra ngất xỉu. Người đàn ông từ trong lòng đất trỗi dậy mở mắt ra, trên người chỉ mặc mỗi một bộ đồ trắng phong phanh mà thường, người ta chỉ mặc đồ đó cho người đã khuất.
Ông lão cười rồi bảo:"Được rồi, Harry Potter, mở mắt ra đi nào." Ông lão làm mấy hành động rất kì quái, những ánh sáng mờ ảo vây quanh cả hai.
Người đàn ông mấp mấy hàng mi đen, như từ một giấc ngủ dài thiệt dài tỉnh dậy. Người đàn ông đấy có một đôi mắt xanh lục tăm tối.
"Ta sẽ tự giới thiệu về bản thân, ta là Merlin. Thật ra ta cũng chỉ tình cờ đi ngang qua đây, ta thấy cái mộ của cậu nhìn bên ngoài xinh đẹp. Nhưng không hiểu sao ta cứ có cảm giác rất âm u. Ta triệu hồi cậu lên để giải đáp tò mò thôi, nào, nói xem. Lúc chết cậu đã muốn làm gì vậy?" Ông lão biến ra cái ghế rồi ngồi xuống, đôi mắt của ông lão sáng trưng, chờ đợi như một đứa trẻ ham chơi.
"Tôi.." Harry hé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-snarry-dan-ong-cu/2536347/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.