Sau khi Harry từ phủ Potter trở về nhà Snape. Nó thẫn thờ vài lần làm cho người đàn ông cùng nhà nó phải lo phát hoảng.
Ông không nói gì về điều đó nhưng ông lại khá lo việc nó sẽ giữ tất cả mọi thứ lại trong lòng mình rồi tự gặm nhắm mọi thứ một mình. Dù có bao lần đi nữa với ông, điều đó vẫn sẽ thật khó chịu như lúc ban đầu.
Mọi thứ chẳng có gì thay đổi cả.
Chỉ trừ việc ông yêu nó. Cậu bé vàng của ông, cao chưa tới vai ông, lại gầy lại đáng yêu với gương mặt đang phát triển thêm vài nốt tàn nhan thiếu vài phần chín chắn.
"Năm nay em đã bao tuổi rồi nhỉ?" Ông lả lướt bàn tay lên bên người nó, giọng âu yếm dịu dàng. Nó nhỏ yếu trong lòng ông thì thầm:"Em sắp sang 16 rồi."
"Minh đã quên sao?" Nó khúc khích cười, cựa quậy tay chân bò qua ôm cổ ông. Trên cái ghế sô pha duy nhất của căn nhà nhỏ vốn tồi tàn đã được trao chuốt cho ấm cúng từng chi tiết. Từ những bức tranh treo trên những bức tường, những ánh đèn hiện đại hơn thay vì sài mỗi nến. Gắn thêm cái ti vi và treo theo mấy cái mềm xanh lục.
"Mình làm em buồn đấy." Nó thở bên cổ ông, những hơi thở ấm và nóng nực. Ông chắc phải kiềm chế dữ lắm mới chẳng đè nó xuống và thực hiện những hành động mà một người đàn ông nên làm.
Ông nhỏ nhẹ với nó bằng lời nói đong đếm đầy đặn:"Em còn nhỏ, hãy đợi khi em đủ 18
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-snarry-dan-ong-cu/2536342/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.