Tác giả: Đan Thanh Thành Sam
Edit: BĐ
Harry đến là cảm ơn Merlin nửa đường cậu không đụng phải con rối Harry, cậu cứ lẽo đẽo theo sau người đàn ông đang bước đi như gió, cũng chẳng dám gọi tên anh. Hên là Harry nhanh chân, trước khi cửa hầm đóng lại cậu đã len vô kịp.
"Thật xin lỗi, đấy chỉ là ngoài ý muốn, em không biết là nó..." Sau khi chui vào, Harry lập tức giải thích ngay.
"Chẳng có gì mà trò phải xin lỗi ta cả."
Snape cắt ngang đầy mỉa mai, đi thẳng tới ghế của mình ngồi phịch xuống. Anh không nhìn Harry, chỉ sợ vừa nhìn tới liền không kiềm chế được nóng giận của bản thân. Nhưng rõ ràng câu nói vừa nãy, rồi việc anh trừ điểm... hoàn toàn không có chút gì gọi là bình thường cả!
Chẳng phải mi đã quyết định rồi sao... Nếu thằng bé thích người khác thì mi sẽ rời đi, không đeo bám không giận dữ... Còn bây giờ nhìn lại mi đi, mi biểu hiện cứ như một kẻ vừa bị ruồng bỏ, oán hận, ghen tuông, thật khó coi làm sao!
Không thể như thế được! Mi đã quên mình là ai rồi à?
Nhưng chỉ cần nhớ tới nụ hôn của Malfoy với thằng nhóc, Snape lại không kiềm được lửa giận. Một cảm xúc táo tợn xâm chiếm cả tâm trí làm Snape không khỏi bấu chặt tay mình. Trong lúc giận dữ biến thành thuỷ triều chôn vùi lí trí Snape, thì một bóng đen xuất hiện bên cạnh anh.
"Em không có lòng phòng bị là lỗi của em. Thầy là người yêu của em, đương nhiên là có tư cách giận rồi. Thực xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-nguoi-thu-ho/947189/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.