Edit: BĐ
Sáng chủ nhật, Harry vừa ngủ dậy phát hiện trong phòng ngủ đã trống trơn, đầu cậu nhức như vừa mới nốc nguyên một lít rượu Vodka tối qua. Như một con rùa úp mai, Harry lờ đờ xoa cái mặt cứng đờ, lồm cồm bò dậy vô phòng rửa mặt. Cậu nhìn gương mặt mình trong gương, tái nhợt y chang hôm qua, cộng thêm đôi mắt nửa mở nửa khép, nhưng ít nhất đỡ hơn hôm qua chỗ đã có sức đứng dậy.
Harry mặc quần áo rồi leo xuống cái cầu thang xoắn cheo leo để vào phòng sinh hoạt chung. Khi cậu vừa xuất hiện thì những người đã ăn xong bữa điểm tâm ào ra vỗ tay hoan hô. Cậu vẫy tay với tất cả, có lẽ là do nhìn Harry vẫn rất không khỏe lắm nên không có đứa nào xúm xít lại hỏi han cậu. Harry đi thẳng tới cái lỗ chân dung, đẩy nó mở ra, trèo ra ngoài, và thấy mình đối diện với Hermione.
Hermione đang cầm một cái khăn ăn gói một mớ bánh mì nướng. Cô bé giơ cái gói lên, nói: "Chào! Mình đem cái này lên cho bồ nè... Muốn đi dạo không?"
Harry gật đầu ngay: "Đúng là ý kiến hay!" Cô sư tử luôn sáng suốt hơn tất cả bọn họ.
Hai đứa đi xuống cầu thang, nhanh chóng băng qua Tiền sảnh, không cần nhìn một cái vô Đại sảnh đường, rồi ngay sau đó sải bước băng qua bãi cỏ hướng về phía hồ, nơi chiếc tàu của trường Durmstrang đang bỏ neo, cái bóng của con tàu phản chiếu đen hù dưới mặt nước. Buổi sáng hôm đó trời lạnh, hai đứa vừa đi vừa nhai bánh mì nướng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-nguoi-thu-ho/947152/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.