Bỗng nhiêu khu rừng chung quanh ba đứa nhỏ bùng lên tiếng kêu gào thảm thiết. Harry thấy mặt thằng Malfoy trắng bệch như tờ giấy, cậu không nhiều lời, ôm lấy bả vai nó, kéo nó rời khỏi chỗ đang đứng.
Hermione chợt túm lấy cổ áo khoác của Ron và đang cố lôi kéo nó lùi lại: "Chạy mau!"
"Đó là Dấu hiệu Đen! Dấu hiệu của Kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đấy!"
Cơ thể Malfoy rung lên, Harry kéo thằng bé đi ngay. Ngực cậu lấp lóe ánh sáng của cái huy hiệu, Harry biết là Sirius nên không nhận, cậu không thể kéo Sirius mới rời ngục Azkaban vô vụ này. Ron vội chụp ngay cái tượng Krum nhỏ xíu lên – cả bốn đứa bắt đầu băng ngang qua khoảng trống – nhưng trước khi tụi trẻ kịp đi được mấy bước vội vàng, thì một loạt tiếng nổ lốp bốp nổi lên, báo trước sự xuất hiện của hai chục pháp sư, từ trong không trung hiện ra chung quanh bốn đứa.
Harry nhanh chóng nhìn lướt qua, là người của Bộ Pháp Thuật, mỗi một pháp sư này đều cầm đũa phép chĩa thẳng ra trước, và mọi cây đũa phép đó đều nhắm thẳng vào Harry, Ron, Draco và Hermione.
Harry gầm lên: "LẶN!"
Cậu đẩy thằng Draco té vô hai đứa bạn rồi nhảy ào lên làm bốn đứa lăn kềnh ra đất.
Hai mươi giọng nói cùng gầm lên:
"MÊ MUỘI!"
Một loạt ánh chớp chói lòa nhá lên làm cho Harry cảm thấy tóc trên đầu cậu gợn sóng như thể có một luồng gió rất mạnh vừa thổi lùa qua trảng trống. Harry cắn răng nhịn không đánh trả, những tia sáng đỏ bay vèo vèo qua lại phía trên tụi trẻ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-nguoi-thu-ho/947147/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.