Kỷ nghỉ hè này trừ chăm chú vô việc làm bài tập, Harry yên tĩnh chờ tin tức của chú Sirius, tình trạng căng thẳng lo âu của cậu kéo dài miết đến khi báo đăng tin Black vượt ngục, cậu nhìn ảnh chụp gầy xo, hốc hác của chú Sirius trên tờ báo dượng Vernon cầm, trong lòng vừa xót vừa mừng.
Ngày bà cô Marge đến thăm, Harry cố ý ra ngoài tránh đi, một nhà Dursley còn có chút tình cảm với cậu, nhưng bà cô Marge lại ghét cay ghét đắng Harry. Nếu cậu mà còn ở đó thì sẽ thổi phồng bà ta trong một nốt nhạc. Bây giờ cậu chỉ cần chờ Chân Nhồi Bông đến kiếm mình, thì cậu sẽ rời nhà Dursley, đi quán bar Cái Vạc Lủng cư trú tới tận khi khai giảng.
Sau bữa cơm chiều, Harry rời khỏi nhà Bà Lywa, dẫn ba con chó tuyết đi công viên gần nhà, nơi ấy trồng rất nhiều cây dương xanh tươi và một con đường hai làn vắt ngang qua đó. Bên đường có thám tử của Bộ Pháp Thuật ẩn giấu, ông bộ trưởng sợ cậu bị tập kích riêng nên theo dõi Harry sát sạt. Harry nhấp miệng cúi đầu đi tới, trong lòng nghĩ ngợi và lo lắng về an toàn của chú Chân Nhồi Bông.
Cậu cứ vừa đi vừa nghĩ như thế cho đến khi sắc trời hạ xuống màu đỏ pha đen tối tăm, đèn đường hai bên bắt đầu chớp bật, chiếu sáng những góc tối tù mù.
Đột nhiên một lùm cây gần đó phát ra tiếng 'sột soạt' như có con gì nằm trong vậy, ba chú chó cảnh giác sủa lên một tiếng, đôi mắt quả hạnh của chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-nguoi-thu-ho/947134/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.