Cảm giác ma xui quỷ khiến nghe theo một ai khác khiến tâm trạng của Lime không thể nào khá lên được. Suốt chặng đường từ trên bục đến khi ngồi vào bàn ăn thì gương mặt của cậu vẫn bí xị ra.
Đến khi ngồi vào bàn dành cho tân sinh bên dãy Slytherin, cậu mới muộn màng nhận ra mình không được chào đón lắm.
Học sinh vào Slytherin không đông, ít nhất thì theo Lime, nó không bằng 3 nhà còn lại. Chỗ trống còn thừa trên bàn cũng rất nhiều, các học sinh có đủ khoảng cách rộng rãi để chừa cho nhau không gian riêng nhưng đồng thời không xa cách quá.
Ấy thế mà xung quanh Lime lại chừa ra một vòng trống to hơn bình thường.
Những học sinh xung quanh đều đang nói chuyện với nhau, tỏ vẻ không có gì mà liếc nhìn Lime mấy lần liền.
Lime nhướn mày, lấy làm lạ. Cậu nhìn xuống quần áo và giày dép. Tốt, không có gì lộn xộn cả. Lại lợi dụng cái khuy măng sét lấp lánh trên tay áo để xăm soi mặt mình.
Siêu đẹp.
Lime yên lặng giơ một ngón tay cái.
Thế thì có lẽ việc bị xa lánh không liên quan đến ngoại hình. Mà thứ duy nhất làm Lime nổi bật hơn bình thưởng là việc cậu chỉ có tên mà không có họ.
Lime thầm tặc lưỡi.
Về nhà nhất định bảo Bumble nhét cho cậu một cái họ.
Lime không tỏ vẻ gì mà yên lặng ngồi một chỗ. Cậu hơi nghiêng đầu nhìn qua phía bàn trung tâm. Cậu thấy Draco cũng đang nhìn về hướng bên này.
Có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-nga-ba-duong/2195011/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.