Chương trước
Chương sau
QUYỂN 01 CHƯƠNG 05

EDITOR: ROSALINE

BETA: LILLY

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: lời vô ích của Sue

1, Tin rằng mọi người đã phát hiện, Har bé bỏng đau khổ này lúc này trên căn bản đã đến cảnh giới đau khổ nào đó —— loại chuyện luân hồi bảy kiếp này bạn cảm thấy là trình độ nào? Theo Sue luôn ra tay đủ tàn nhẫn thì —— ừm đó là khi bạn đủ tàn nhẫn với chính mình, mong rằng mọi người sẽ không bị Sue hù chạy.

2, Giáo sư cũng không biết Har bé bỏng luân hồi bảy kiếp, trên thực tế bí mật này chỉ có Har nhỏ biết —— có lẽ còn có thêm Merlin đi ngang qua làm Harry nhỏ gánh hận trên lưng?

3, đây chính là văn sau chiến, chuyện lúc trước sẽ giấu trong chuyện xưa, ví dụ như khi người kia nhớ lại, ví dụ như bởi vì chuyện nào đó mà đưa tới tranh chấp gì đó —— thú vui tà ác của chị vẫn không đổi.

4, cuối cùng, mời hô cùng Sue —— giơ cao ngọn cờ SevHar, thi hành tuyến đường không gãy không nhảy CP, kiên định không dời ủng hộ giáo sư áp đảo bé thụ mạnh mẽ Har nhỏ! —— chị đủ rồi đó!

Cầu bình luận, cầu sưu tầm, cầu click, cầu bao nuôi tác giả

==============================================================

(Lilly: Lẽ ra tác giả phải bao nuôi đám đỗ nghèo khỉ tụi em chớ~)

"Malfoy cuối cùng cũng vứt bỏ chuẩn tắc, đi theo đám sâu mọt Bộ Pháp thuật kia làm bạn rồi à." Chăm chú nhìn bạn tốt của mình, biểu tình của Severus Snape cũng không phù hợp với câu châm biếm trong miệng."Anh khẳng định mình còn thanh tỉnh à?"

"Malfoy một khi đã nhận định cái gì, nhất định sẽ dùng hết toàn lực để làm tốt nhất, tôi nghĩ cậu hiểu rõ, ông bạn già của tôi." Nhìn chất lỏng màu đỏ sóng sánh dồn dập trong ly rượu trong tay, trong ánh mắt xanh xám của Lucius Malfoy không có nửa điểm vui đùa." Vinh quang của Slytherin cần phục hưng, địa vị của Slytherin cần lần nữa dựng nên, tôi không cách nào dễ dàng tha thứ khi mình còn sống lại chỉ có thể nhìn tập thể Slytherin này không thể không nén giận khóc thầm sống sót —— thậm chí là biến mất. Tôi là một Malfoy, Malfoy cho tới bây giờ đều là Slytherin."

Nhíu nhíu mày, Snape không cho rằng người bạn già của mình nói quá lời, trên thực tế đối phương đã nói rất uyển chuyển. Nén giận? Hừ, nếu như lần đầu tiên Voldemort thất bại làm tập thể Slytherin không thể không cẩn thận từng li từng tí cụp đuôi làm người, như vậy tình huống lúc này khi gã hoàn toàn thất bại không chỉ tăng lên, thậm chí còn ảnh hưởng đến mức làm cho Slytherin gặp phải tai ương ngập đầu. Đám sâu mọt Bộ Pháp thuật kia ước gì tất cả gia tộc Slytherin đều là Tử thần Thực tử, hoặc là nói có hiềm nghi là Tử thần Thực tử, như vậy trong vòng ít nhất 50 năm Bộ Pháp thuật không cần lo về vấn đề tài chính. Còn dân chúng giới phù thủy, ai cũng không thể đòi hỏi người bình thường bị Voldemort hù dọa còn có thể dùng ánh mắt công bằng đối đãi với Slytherin —— mặc dù Slytherin chưa bao giờ nhận được công bằng.



"Severus, cậu nên lần nữa cân nhắc về việc thừa kế gia tộc Prince." Tầm mắt đảo qua bữa tiệc, trong dự liệu thiếu rất nhiều người, đối với việc này Malfoy cảm thấy đau lòng lại giận dữ. Voldemort chết tiệt, nói cái gì muốn khôi phục vinh quang của Slytherin, nhưng kết quả?! Lúc đó chính mình sao lại ngu xuẩn như vậy, cho rằng một tên máu lai ngay cả huyết thống và dòng họ của mình cũng không dám thừa nhận có thể chỉ huy Slytherin đi tới huy hoàng? "Dựa vào cống hiến của cậu trong chiến tranh, cậu là tồn tại chính diện ít có trong Slytherin, sẽ cung cấp được không ít trợ giúp trong việc cứu lại vinh quang của chúng ta. Hơn nữa, Dumbledore vẫn như là phù thủy trắng vĩ đại nhất Anh quốc, mà làm người ông ta tín nhiệm, Severus, cậu sẽ có được không ít hời, lý do gì phải buông tha điều kiện tốt như vậy?"

"Dumbledore sẽ không dễ dàng giúp đỡ Slytherin." Biết rõ phù thủy già đối với tầng lớp quý tộc vẫn luôn có ngăn cách, mặc kệ làm sao chuẩn tắc hành sự và lợi ích của Slytherin đều là thứ phù thủy già luôn muốn thay đổi, như bàn về huyết thống, như xung đột lợi ích giữa quý tộc và dân thường. Để Dumbledore giúp Slytherin? Snape cảm thấy này căn bản là một trò đùa."Tôi nghĩ anh còn chưa bị Lời nguyền tra tấn bẻ gãy đại não lằng nhằng của anh, Dumbledore đại biểu cho dân thường, cho lợi ích của phù thủy máu lai và phù thủy gốc Muggle, chứ không phải quý tộc."

"Nếu như chúng ta tình nguyện làm ra một ít nhượng bộ?" Bình tĩnh nhìn về phía con trai mình, trong mắt Lucius Malfoy hiện lên một tia dứt khoát —— đời sau của Malfoy tuyệt đối không thể sống trong một giới phù thủy nơi nó không thể lớn tiếng nói mình là Slytherin! "Ví dụ như không còn khăng khăng bàn về máu trong, ví dụ như không còn gọi phù thủy gốc Muggle là Máu Bùn."

Kinh ngạc nhìn về phía bạn tốt, Snape không cho là Malfoy sẽ thực sự buông tha bàn về huyết thống.

"Đừng kinh ngạc như thế, Severus, tôi nghĩ cậu hiểu rõ, tôi cũng không phải người bảo thủ không nhìn rõ tình hình." Cong lên vẻ tươi cười, Malfoy cho rằng có thể làm bạn tốt mặt lạnh này có một chút thay đổi thật là niềm vui không tồi—— đương nhiên hắn sẽ không để Severus biết điểm này. Ưu thế của Máu lai đã rõ ràng, ví dụ như vị Bậc thầy ma độc dược bên người này, ví dụ như Voldemort chết tiệt kia, lại ví dụ như cậu Cứu thế chủ vĩ đại của bọn họ, nếu như lại sống chết ôm khư khư quan điểm về máu trong, Slytherin thật sự sẽ hoàn toàn xuống dốc."Nghiêm túc cân nhắc đề nghị của tôi, thừa kế nhà Prince cậu sẽ có được rất nhiều sách độc dược cổ trân quý, tôi bảo đảm về sau cậu sẽ không hối hận."

"Tôi sẽ." Gật đầu, vì đề nghị của bạn tốt, Snape lần đầu tiên quyết định phải nghiêm túc cân nhắc cuộc sống sau này của chính mình phải trải qua thế nào. Trả nợ tội nghiệt cùng thay Lily báo thù đều đã hoàn thành —— trên thực tế đây đã là hoàn thành lần thứ hai, mặc dù Potter chết tiệt tung tích không rõ kia xem chừng cũng không trưởng thành đến mức để mình có thể hoàn toàn mặc kệ, nhưng đây không phải là trọng tâm. Đời người kế tiếp của mình phải làm gì? Làm thế nào? Tầm mắt trượt về phía đồng loại trong buổi tiệc, vừa không có gia tộc chống đỡ, cũng không có gia đình cần mình phải bảo vệ, tựa hồ mình là kẻ khác loài trong Slytherin?

Lưu ý đến trong tròng mắt đen của bạn tốt lóe lên nét mê man và tự giễu rồi biến mất, Lucius Malfoy dời tầm mắt sang chỗ khác. Severus từ trước đến nay đều chỉ có một mình, về điểm này hắn vẫn luôn đều cảm thấy rất đáng tiếc, đương nhiên cũng rất vô lực. Đóa hoa bách hợp trước kia cũng không phải sự người cứu rỗi Severus —— mặc dù Severus vẫn luôn không chịu thừa nhận điểm này, sư tử cái quá mức sáng rực chói mắt sao có thể thích hợp với Slytherin bình thường luôn âm trầm như Severus? Nhiệt độ như thế chỉ sẽ tổn thương người đàn ông tự ti lại kiêu ngạo này thôi. Đề nghị thừa kế nhà Prince trên thực tế cũng là hy vọng bạn tốt có thể có một ký thác, có thể có một mái nhà chân chính. Mặc dù... Hắn không xác định có thể tìm được một vị phu nhân thích hợp để Severus tình nguyện tranh thủ hạnh phúc thuộc về mình hay không.

"Luke." Narcissa Malfoy xinh đẹp đi tới phòng khách bước tới bên người chồng mình, nụ cười trên mặt vẫn rất hoàn mỹ, hoàn toàn nhìn không ra bà đã cùng các phu nhân khác trò chuyện đến hơn nửa đêm."Có thể giúp em lấy quyển tạp chí thời thượng mới nhất không? Phu nhân Parkinson cảm thấy rất hứng thú, nhưng tạm thời em vẫn chưa thể rời đi được."

Nhận được ánh mắt có hàm nghĩa khác của vợ, gia chủ bạch kim mỉm cười gật đầu."Có thể cống hiến sức lực vì em là vinh hạnh của ta, Cissy xinh đẹp của ta." Cho bạn tốt một ánh mắt, xoay người, Malfoy tin tưởng đối phương sẽ hiểu. Có Severus ở đây, hắn không cần lo trong khoảng thời gian mình rời khỏi sẽ xảy ra chuyện gì làm gia tộc Malfoy mất mặt.

"Thật là kì kèo, Malfoy, phải biết tôi cũng không có nhiều thời gian để ngồi chờ anh đâu." Ngồi ở trong phòng khách nhỏ ngoài phòng ngủ của Narcissa Malfoy, Sirius Black ăn mặc một thân lễ phục khéo léo, trên mặt là biểu tình hoàn toàn không thuộc về Gryffindor —— mặc dù trong ánh mắt màu xám tro của ông vận có một chút ý tứ không tình nguyện.

"Ồ, thật làm người ta cảm thấy ngoài ý muốn." Nhíu mày, Malfoy đối với trang phục và biểu tình đều rất Slytherin của cậu em vợ lúc này có loại cảm giác không thích ứng, nhưng nếu Cissy cố ý để mình qua đây, như vậy cậu ta nhất định có phát hiện gì đáng giá. "Nếu như không phải tôi nhớ rõ ràng tôi không đưa thiệp mời cho cậu, tôi sẽ nghĩ cậu tới để tham gia tiệc nội bộ của Slytherin, ngài Black."

"Nếu anh còn nhớ rõ dòng họ của tôi, như vậy không nên cảm thấy ngoài ý muốn như vậy." Cho dù chính mình không tình nguyện cỡ nào, dòng họ Black này đã khắc vào trong xương cốt trong linh hồn, không cách nào thay đổi được. Che đậy nội tâm bất đắc dĩ của mình, Sirius Black lấy ra hai tấm da dê lay lay trên tay."Quyết định tiến quân Bộ Pháp thuật của ngài Malfoy, tôi tin tưởng sự ủng hộ của nhà Black và nhà Potter đối với anh rất quan trọng."

Lần này là thật sự thiếu chút nữa không thể che đậy kinh ngạc, Lucius Malfoy tìm tòi nghiên cứu nhìn Gryffindor họ Black trước mặt, trong đầu nhanh chóng suy tính đối phương đến tột cùng đang đánh chủ ý gì. Nhà Black chỉ còn lại có người trước mặt, nhưng xuất thân Gryffindor và vinh dự anh hùng Gryffindor của đối phương đích xác là một mánh lới không tệ. Nhưng mà, Potter? Black tuyệt đối không thể đại biểu cho nhà Potter, như vậy cũng chỉ có thể là ý của Cứu thế chủ. Nghĩ đến Dumbledore tuyên bố Cứu thế chủ đã tốt nghiệp trước giờ đang ra ngoài du lịch, Malfoy không thể không lần nữa cân nhắc đánh giá của con trai mình đối với Cứu thế chủ —— mạnh mẽ, cơ trí, tĩnh táo, khoan dung.

"Không cần suy nghĩ quá nhiều, Malfoy, anh chỉ cần xem qua hai tấm da dê là có thể cởi bỏ tất cả nghi hoặc." Đặt tấm da dê lên bàn trà, Sirius Black giơ tay lên khẩy lọn tóc rơi xuống trước mặt ra hai bên."Nếu không phải là do Harry kiên trì, nếu như anh không phải chồng của chị Cissy, cho dù là Merlin cũng không thể khiến tôi tới nơi này vào hôm nay."



Cầm tấm da dê, Cứu thế chủ và Cissy trong miệng Black làm Lucius Malfoy cảm giác mình đại khái đã hiểu. Không bàn tới Cứu thế chủ, tình cảm của Black và Cissy luôn rất tốt, dù là trận chiến tranh đầu tiên hay là trận vừa mới kết thúc, Black đều chưa từng làm khó Cissy —— đương nhiên Cissy cũng vậy. Có thể hắn hẳn nên tin tưởng, cho dù ở trong học viện Gryffindor bị đám sư tử ngu xuẩn kia hun đúc bảy năm, Black vẫn là Black —— người nhà mới là quan trọng nhất. Tầm mắt chạm đến nội dung trên tấm da dê, đọc từng mục một, Lucius Malfoy cuối cùng cũng không thể kéo căng ngụy trang trên mặt nữa, ánh mắt xanh xám không tự chủ được trừng lớn.

"Nếu như anh có thể làm được yêu cầu phía trên, như vậy anh có thể nhận được báo đáp đồng giá —— trên thực tế tôi cho rằng là báo đáp vượt quá." Ánh mắt xám tro sáng quắc nhìn về phía gia chủ bạch kim, Sirius Black lại lần nữa cảm thấy kiêu ngạo vì con đỡ đầu của mình —— có thể làm một Malfoy ngay cả ngụy trang cũng không thể duy trì được, chỉ điểm này cũng đủ để ông thấy kiêu ngạo. Huống chi, ánh mắt nhìn xa của Harry làm ông cảm thấy cho dù là Albus cũng thua kém, chí ít Albus vẫn có giới hạn, mà Harry lại nhìn đến thế giới càng rộng.

"Đích xác, như lời cậu nói, báo đáp đã vượt quá." Cố tự trấn định, Lucius Malfoy bây giờ đã hoàn toàn hiểu cái nhìn của con trai, thậm chí hắn cảm thấy đánh giá của con trai coi như bảo thủ. Ánh mắt và thủ đoạn của Cứu thế chủ, cho dù là mình cũng không thể không bội phục, hắn cuối cùng hiểu rõ Harry Potter tại sao là Cứu thế chủ có thể đánh bại Voldemort."Một Malfoy vĩnh viễn biết cách xem xét thời thế, biết lợi dụng tất cả tài nguyên có thể lợi dụng. Như vậy, tôi chờ mong lần hợp tác kế tiếp của chúng ta. Có thể tôi hẳn nên gọi cậu là Sirius? Dù sao Cissy luôn treo em trai bảo bối của cô ấy ở bên mép."

Đại khái bị thái độ thay đổi trong lúc bất chợt của Malfoy nghẹn đến, Sirius Black cuối cùng lộ ra một mặt Gryffindor của mình —— làm ra một bộ mặt quỷ không quá khoa trương, lấy giọng điệu kéo dài khen ngợi nói lời bông đùa biểu thị tiếp nhận."Tôi cảm thấy Draco đáng yêu hơn anh nhiều, Lucius, tuyệt đối là bởi vì trên người thằng nhỏ có một nửa dòng máu tới từ Black."

.....................

Trong đêm khuya, Remus Lupin không biết sao đột nhiên tỉnh giấc làm sao cũng không cách nào tiếp tục đi vào giấc ngủ, bất đắc dĩ phủ thêm áo choàng muốn vào trong phòng khách ngồi trong chốc lát, lại nhìn thấy bạn tốt của mình dưới ánh đèn u ám lộ ra quỷ ảnh hơi lay động trong phòng khách."Chân Nhồi Bông." Đến gần, mới phát hiện bạn tốt vẻ mặt nặng nề cầm gương hai mặt.

"Vẫn không có phản ứng." Thấp giọng lẩm bẩm, Sirius Black nhìn về phía bạn tốt, trong ánh mắt xám tro lóe lên nỗi bất an dày đặc."Đến tột cùng là Harry đi quá xa vượt ra khỏi phạm vi hữu hiệu của gương hai mặt, hay là Harry nó..."

"Đừng suy nghĩ lung tung, Chân Nhồi Bông." Cho bạn tốt một cái ôm, nhưng trên thực tế trong lòng chính Lupin cũng không cách nào an ổn được."Gương hai mặt sẽ có lúc xảy ra vấn đề, huống hồ nó đã được phát minh rất lâu về trước, nói không chừng thật sự có chỗ thiếu hụt gì chúng ta không biết. Harry sẽ ổn thôi, cậu phải tin tưởng thằng bé, nó đã là một phù thủy trưởng thành mạnh mẽ rồi."

"Nhưng tớ tình nguyện thằng bé vẫn cứ là một nhóc Quỷ Khổng Lồ con không biết trời cao đất rộng." Buồn buồn mở miệng, Black không cách nào thuyết phục chính mình không lo lắng."Cho dù thằng bé rất mạnh mẽ, nhưng nó chỉ đi một mình, ai biết nó có đụng phải chuyện tồi tệ gì hay không. Vả lại nghiên cứu của Harry quá nguy hiểm, Mơ Mộng Ngớ Ngẩn, tớ không thể nào quên được hồi nghỉ hè năm tư Harry đã làm gì."

"Voldemort đã xong đời, chỉ cần chúng ta có thể bắt tất cả Tử thần Thực tử chạy thoát, Harry sẽ an toàn." Nhắm mắt ép bản thân quăng dáng vẻ Harry cả người là máu hiện ra khỏi đầu, nhưng Lupin phát hiện chính mình không thể không thèm nghĩ đến chuyện đó. Nghiên cứu của Harry... Ngay cả Albus cũng nói cụ không thể hoàn toàn lý giải, làm sao hắn thuyết phục chính mình hoặc Chân Nhồi Bông Harry sẽ không lại vì thực nghiệm thất bại mà bị thương chứ? James, Lily, con trai của các cậu quá ưu tú, xuất sắc đến mức làm tớ và Chân Nhồi Bông đã không có năng lực tương ứng để bảo vệ đứa nhỏ này rồi.

"Trông cậy vào Bộ Pháp thuật á? Hừ." Bĩu môi khinh thường, Black từ đáy lòng không tin vào Bộ Pháp thuật —— dựa vào những gì chính ông tự mình trải qua không ai có thể yêu cầu ông tin tưởng đám sâu mọt kia."Nếu như không phải Bộ Pháp thuật quá vô dụng, tớ cũng sẽ không tiếp nhận đề nghị của Harry đi tìm Malfoy. Không nói đâu xa, chí ít Malfoy nếu như ra quyết định gì, tuyệt đối có ích hơn Bộ Pháp thuật hữu dụng nhiều. Tớ tin lấy phong cách không đổi của Malfoy anh ta sẽ không bỏ mặc đám Tử thần Thực tử ở bên ngoài hoạt động mạnh, dù sao chính anh ta được xem là người phản bội đáng bị công kích nhất."

"Như vậy, chúng ta phải cố gắng đi làm việc chúng ta có thể làm, Chân Nhồi Bông." Hòa nhã mỉm cười, Lupin nghĩ đến những chuyện trước khi Harry đi đã thông báo trước, cảm giác vô lực và mất mát ban nãy nhiều ít cũng đã biến mất một chút. "Ngẫm lại kế hoạch Harry đã đưa ra, tớ cá chúng ta sẽ bận rộn đến đầu choáng não trướng đấy."

←Chương trước: Quyển 01 Chương 04←

→Chương sau: Quyển 01 Chương 06→
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.