"Lucius Malfoy, nếu như anh còn muốn có độc dược thẩm mỹ chết tiệt của anh, vậy tốt nhất anh nên quên mất ý nghĩ ngu xuẩn này cho tôi, vĩnh viễn!"
Nhìn hai mắt phun lửa của bạn chí cốt, Lucius Malfoy nhịn không được thở dài —— Potter thật đúng là sự tồn tại giống như vảy ngược của Severus, chỉ cần sự việc liên lụy tới Potter, Severus nhất định sẽ bật người khởi động tất cả thần kinh toàn bộ nọc độc khai hỏa. Đáng tiếc, đúng như Rồng Nhỏ nói, trọng điểm duy nhất Severus chú ý, chỉ là sự an toàn của Cứu thế chủ."Severus, vì Slytherin, tôi xin cậu đó."
Mím môi gắt gao trừng mắt nhìn biểu tình thành khẩn của Malfoy, Severus Snape trong lúc nhất thời không biết nên trực tiếp đuổi người hay làm gì khác. Để y viết thư cho Cứu thế chủ không biết ở nơi nào xin giúp đỡ? Vì Slytherin? Lẽ nào buổi sáng Malfoy đụng đầu đến nỗi có loại ý nghĩ sai lầm buồn cười này à? Nhưng mà trong đôi ánh mắt xanh xám kia không có trêu tức, không có vui đùa, chỉ có nghiêm túc và trung thực hoàn toàn —— một Malfoy trung thực? Đúng là gặp quỷ mà! "Là cái gì, để anh cho là tôi sẽ đi xin sự giúp đỡ với một Potter, hửm? A ha, một Potter! Anh cho rằng một Potter có thể giúp đỡ Slytherin?! Lucius, tôi không thể không hoài nghi đầu óc của anh có vận chuyển bình thường hay không."
"Tôi rất minh mẫn, Severus, vô cùng minh mẫn." Trong ánh mắt xanh xám nhanh chóng hiện lên cái gì, Lucius Malfoy không để ý bạn chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-ket-thuc-luan-hoi/2566973/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.