Chương trước
Chương sau
Hai tuần trước ngày đi đến Hogsmeade liền túm Hermione và Ron canh chừng trên đoạn đường Draco thường đi qua, xét thấy đa phần các Slytherin và Gryffindor đều phải đi qua chỗ này. Ba con sư tử nhỏ sau khi suy xét đến vấn đề mặt mũi và thanh danh của Harry, liền theo đề nghị của Ron mà bắt cóc ngài Draco Malfoy trước mặt nhiều người đến một nơi bí ẩn để bàn về việc cùng đi đến làng Hogsmeade.
Harry và Hermione đương nhiên không muốn đồng ý với cái đề nghị trăm ngàn chỗ hở này, nhưng hai người bọn họ thật sự cũng không nghĩ ra phương pháp tốt hơn. Để cú mèo đưa thư cho Draco là phương pháp bình thường nhất, nhưng lúc này nếu Draco biết bức thư kia là của người có quan hệ với Harry đưa cho cậu ta thì cậu ta nhất định sẽ không tới chỗ hẹn, còn nếu không ký tên thì Draco có thể sẽ đến, nhưng với tính cảnh giác của ngài Malfoy nhỏ thì nhất định cậu ta sẽ mang cả một dây Slytherin đi theo, đây cũng không phải là điều mà nhóm Gryffindor hy vọng.
Nhóm Gryffindor cũng đã nghĩ đến những phương pháp khác, nhưng đều vì nguyên nhân đó mà loại bỏ. Thậm chí Ron còn đề nghị dùng Tình Dược, kết quả bị Harry đen mặt loại bỏ. Nếu so sánh thì đề nghị bắt cóc Draco lại là cái bình thường nhất.
Hơn nữa, bọn họ chính là muốn khiêng nhân vật quan trọng trong Slytherin đi trước mặt bao người nha! Nhóm sư tử nhỏ trời sinh thích mạo hiểm cảm thấy việc này rất ngầu, ngay cả Hermione cũng không thể kìm chế được mà mong đợi.
Ba con sư tử nhỏ khoác áo khoác tàng hình chen chúc sau bộ giáp kỵ sĩ, chờ Draco đến.
Quý tộc Slytherin trẻ tuổi không hề phát hiện chuyện này, vẫn không đề phòng như trước mà răn dạy tên Goyle vĩnh viễn không quên được chuyện ăn uống phía sau mình.
“Nếu tôi là cậu thì tôi sẽ ngừng việc nhét đồ ăn vào miệng cậu." Draco nói.
Nhóm Gryffindor nín thở trừng to đôi mắt.
“Tôi thật sự nghi ngờ có phải đầu cậu bị nhét đầy đồ ăn nên mới lúc nào cũng ngu xuẩn như vây."
Nhóm Gryffindor hơi cúi người về phía trước, Harry vén một bên của áo khoác tàng hình.
“Nếu ba ba của tôi… Ai u!”
"Petrificus Totalus."
Harry nhần lúc Draco đi qua bộ áo giáp liền nhanh chóng mở ra một góc áo khoác nhét quý tộc bạch kim nhỏ vào, Ron lập tức bịt kín miệng Draco, Hermione theo sát mà hóa đá Slytherin đang muốn giãy giụa.
Ba Gryffindor quang minh lỗi lạc dựa vào sự ăn ý từ nhiều năm quá nhanh chóng yên lặng sạch sẽ mà cùng nhau hoàn thành việc bắt cóc độc ác, sau đó với tốc độ nhanh nhất mà kẹp Malfoy bị hóa đá rời đi hiện trường —— suy xét thì kích cỡ áo khoác tàng hình gia truyền của nhà Harry là phần khó khăn nhất trong quá trình bắt cóc.
Nhưng cho dù thế nào, khi đối mặt với Crabbe cùng Goyle, thì mọi chuyện đều dễ dàng.
Cho đến khi ba Gryffindor lấy tốc độ nhanh nhất của họ mà rời đi hiện trường phạm tội, hai tên Slytherin to con còn đang ngây ngốc nhìn đông nhìn tây tìm kiếm Malfoy đã biến mất.
“Nga, trời ạ, Malfoy cũng thật nặng.” Sau khi bọn họ vất vả đi vào một phòng học không được sử dụng, Ron thở hổn hển buông Draco - pho tượng - Malfoy xuống, sau đó nói.
Harry cũng đồng dạng thở hổn hển tỏ ra đồng ý với ý này.
Bản thân Draco dùng sức mà trừng Ron tỏ vẻ cậu không đồng ý với ý này.
“Xuỵt, xuỵt, đừng nói nữa, cậu ta nghe được đấy!” Hermione nói.
Mặt Draco hoàn toàn không thể cử động đều tức đến tái rồi, Harry nhanh chóng cởi bỏ thần chú khôi phục tự do cho ngài Malfoy nhỏ.
“Potter! Sao mày dám! Sao bọn mày dám!" Trong nháy mắt khi thần chú bị gỡ bỏ Draco dường như đã rút đũa phép mà nhảy dựng lên, mặt cậu ta đỏ bừng dùng đũa phép chỉ về phía Harry, phẫn nộ trừng mắt nhìn ba tên Gryffindor đã bắt cóc cậu.
“Ách… Đừng như vậy, Draco…” Harry không biết nói làm sao, muộn màng mà phát hiện có vẻ bọn họ đã làm một việc cực kỳ sai lầm.
“Không được gọi tao là Draco, ai cho phép mày gọi tao là Draco!? Bọn mày lại muốn làm gì?! Tao sẽ bắt bọn mày phải trả giá!" Quý tộc bạch kim nhỏ tức giận đến nỗi mặc kệ phong độ quý tộc.
“Bình tĩnh một chút, Draco. Mình rất xin lỗi vì dùng sai cách, nhưng mình chỉ muốn hỏi cậu...Ừm...Cậu có muốn đi đến làng Hogsmeade với bọn mình không." Harry nói, cậu chưa bao giờ biết ơn giáo dục quý tộc của Draco, điều đó làm cho vị quý tộc nhỏ sẽ không ngắt lời khi người khác đang nói, cho dù người đó vừa ở trước mặt rất nhiều người mà bắt cóc cậu ta.
“ Bọn mày vì chuyện này mà bịt miệng tao còn dùng thần chú hóa đá với tao?!" Thoạt nhìn Draco có vẻ sắp phát điên, từ khi sinh ra đến giờ vẫn chưa có ai dám đối xử với cậu như vậy? Mà mấy tên Gryffindor đang nói cái gì? Bọn nó làm như vậy chỉ vì muốn làm cậu ngây ngốc chen chúc trong một đám Gryffindor cùng chúng đi đến làng Hogsmeade? Dựa vào cái gì mà bọn chúng cho rằng cậu sẽ đồng ý?!
Ba con sư tử nhỏ bị câu nói của Draco làm cho mặt đỏ tai hồng, ba người vừa xấu hổ vừa hoang mang cực kỳ, đây rõ ràng không phải một quyết định đúng đắn, nhưng tại sao lúc trước cả ba đều không cảm thấy có chỗ nào không đúng?
“Khụ… Là như vậy, cậu sẽ đồng ý sao?" Cuối cùng Harry đại diện ba người lên tiếng, bởi vì Rin và Hermione đều dùng sức mà chọt lưng cậu.
“Đương nhiên là không đồng ý, tại sao tao phải đồng ý?” Draco không cần suy nghĩ nói.
“Này… Như vậy a.” Harry nói, đôi mắt xanh mang theo kỳ vọng của cậu nhanh chóng ảm đạm.
“……” Draco trong nháy mắt thả lỏng.
“Ách, đừng như vậy, Malfoy. Harry, ừm, chúng tôi là thật lòng muốn làm bạn với cậu. Ừm, chúng ta cùng nhau đến làng Hogsmeade, bọn tôi mời cậu ăn kẹo ở Công Tước Mật để xin lỗi, được không?" Ron nhanh chóng nói.
“ Mình cũng biết chuyện này nghe có vẻ rất vớ vẩn. Nhưng, cậu xem, chúng ta đã đối đầu không có ý nghĩa lâu như vậy, đối với ai cũng không tốt, không phải sao? Hơn nữa, bọn mình không cố ý trói, ách, dùng cách này để tìm cậu, bọn mình chỉ muốn đơn độc nói chuyện với cậu, cậu biết mà, việc này rất khó." Hermione nói.
“Draco, chúng ta có bắt tay giảng hòa được không?” Harry hỏi, đồng thời cậu vươn tay về phía Malfoy nhỏ.
“Hừ, các cậu dựa vào cái gì mà cho rằng tôi sẽ tiếp thu!" Draco hừ lạnh một tiếng nói.
“Nếu không có chuyện gì khác." Cậu nói.
Sau đó quý tộc bạch kim nhỏ ra vẻ không nhìn thấy bàn tay vươn tới của Harry, trực tiếp lướt qua ba người ra khỏi phòng học.
Ba con sư tử nhỏ Gryffindor không ai đi cản lại, Ron cùng Hermione lo lắng nhìn Harry.
“ Cậu nói, chủ ý của Snape thật sự dùng được sao? Cậu biết, mình không phải không tin ông ta, nhưng bản thân ông ta có vẻ cũng không am hiểu việc giao." Ron thật cẩn thận mà nói.
“Là giáo sư Snape, Ron.” Hermione phản xạ có điều kiện mà nói, giọng điệu của cô rõ ràng cao hơn ngày thường rất nhiều, “ Mình cho rằng chủ ý của giáo sư Snape không tệ, nhưng chúng ta thật sự không nên dùng cách này để nói với Malfoy. Trời ạ, chúng ta vậy mà lại bắt cóc Draco Malfoy trước mặt mọi người! Mình đúng là điên rồi mới làm việc này với các cậu, nếu cậu ta nói với giáo sư…a…"
“ Mình...Mình lại đi hỏi giáo sư Snape một chút, cho dù Draco muốn nói cho giáo sư biết thì cũng nhất định chỉ fdi tìm Viện trưởng Slytherin." Harry an ủi cô phù thủy nhỏ đang lo lắng sốt ruột, tuy rằng bản thân Hermione không không cảm thấy đó là an ủi, mà Ron quả nhiên cho rằng Harry đang hù dọa Hermione.
Vốn dĩ, nếu Draco Malfoy đi cáo trạng với lãi biên bức luôn bất công đó, thì sao Snape có thể tha cho ba người bọn họ? Cho dù hiện tại lão biên bức đối xử với Harry không tệ, nhưng đối phương chính là Malfoy! Cậu ta còn là con đỡ đầu của Snape! Ron thật sự không nhìn ra Harry có điểm nào có thể thắng được Draco trong lòng Snape.
Trừ phi lão biên bức thật sự yêu Harry như lời đồn. Sư tử nhỏ tóc đỏ nghĩ, sau đó không chút để ý mà ném ý tưởng này ra sau đầu, toàn tâm toàn ý mà an ủi Hermione đang sợ hãi.
Mà Harry - Hù dọa xong liền bỏ chạy - Potter không có trách nhiệm mà bỏ rơi các bạn mình, tìm giáo sư lão biên bức của cậu.
TIỂU KỊCH TRƯỜNG
1. Phản xạ hình cung quá dài.
Trước đêm vũ hội Giáng Sinh vào năm tư. Hermione hỏi: “Ron, cậu tìm được bạn nhảy chưa?”
Ron: “ Vẫn chưa.”
Hermione: “ Mình cũng chưa tìm được.”
Ron: “À.”
Hermione: “…...”
Ba ngày sau.
Ron mang vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ mà nói với Hermione: “ Ba ngày trước là cậu hy vọng mình mời cậu cùng tham gia vũ hội Giáng sinh sao?"
Hermione đen mặt ném sách.
Harry đem chuyện nói với Severus, sau đó nói: “Ron cái gì cũng tốt, chỉ là phản xạ hình cung quá dài.”
Severus nhướng mày: " Chẳng lẽ em có tư cách nói cậu ta sao?”
2. Cây đậu
Vào một buổi sáng sớm, Ron và Harry cùng nhau ăn bữa sáng, phát hiện trên bàn có thêm một loại nước sốt chưa từng nhìn thấy. Hai con sư tử đem nó bê đến trước mặt chụm đầu nghiên cứu.
“ Mùi vị có vẻ không tệ lắm.” Ron nói.
“Hình như có chút cay.” Harry nói.
Hermione đi tới lấy cái đĩa nước sốt kia từ dưới mũi hai con sư tử nhỏ, lấy một muỗng vào đĩa của mình.
“Không lẽ các cậu không biết sao? Đây là đậu tương, ăn ngon mà lại có dinh dưỡng!" Hermione nói.
3. Cá hồi ( Hoa hồng)
Halloween tới rồi, mọi người đều hóa trang thành đủ loại nhân vật, quái vật, động vật thực vật.
Ron nhìn Seamus đem cả người biến thành màu hồng phấn, trên làn da còn có những mảnh nhỏ giống như cánh hoa.
“Rốt cuộc cậu hóa trang thành cái gì vậy? Hoa hồng sao" Ron hỏi.
“Cá.” Seamus nhìn Ron nói, cả người cậu ta lại biến thành màu xám, giống như màu của những con cá bình thường.
“ Vậy tại sao lúc nãy lại là màu hồng phấn?" Ron nói.
“ Mình vốn muốn biến thành màu đỏ thẫm, nhưng có vẻ thần chú có vấn đề." Seamus nhún vai, cậu vừa nói vừa biến lại thành màu hồng phấn.
“ Cá gì lại biến tới biến lui vậy?" Ron hỏi.
“ Cá hồi, là cá hồi chó sống ở Bắc Mỹ!" Seamus - đam mê trứng cá muối - Finnigan nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.