Albus cảm thấy chính mình thật là vô tội. Cậu thân là một học sinh chính trực thiện lương Slytherin, khi thấy người khác có khó khăn, đương nhiên muốn vươn tay viện thủ có đúng hay không? Cho nên khi Myrtle khóc nhè đầu kẹt ở bồn cầu, cậu không nói hai lời mà vén tay áo đi lên giúp cô là cần thiết đúng không? Tuy rằng cậu không biết vì cái gì Myrtle sẽ xuất hiện ở phòng rửa mặt nam, hơn nữa cũng hoàn toàn không rõ vì cái gì cô đem đầu nhét vào bồn cầu, nhưng sự tình liền như vậy đã xảy ra, huống hồ cô kêu thật thảm. Albus do dự hai giây liền đi lên ấn một cái lên nút xả nước, lúc ấy mọi thứ quá nhanh, thế cho nên cậu thậm chí không có suy xét rõ ràng chính mình đang làm gì, dù sao, cậu liền ấn. Kết quả chính là —— Myrtle khóc nhè liền bị dội đi rồi...... Albus dại ra nhìn chằm chằm bồn cầu trống rỗng sạch sẽ, trong không khí còn quanh quẩn âm nữ cao chói tai của cô nàng ong ong u u trong đường ống, cậu biểu tình bi thương mà xấu hổ ngồi xổm cạnh bồn cầu suy tư xem quỷ hồn có thể nào lại chết một lần không, cậu đây là vừa mới đem Myrtle dội đi phải không vậy?? Nhưng ở góc độ nào đó mà nói, ít nhất đầu cô nàng không còn kẹt ở bồn cầu, chỉ là toàn thân đều được đi vào —— mà thôi. Kết quả ngày hôm sau cậu đang thu thập sách vở, Rose Weasley liền xông tới vỗ bàn tức giận kêu lên: "Albus! Mình cũng không biết bồ lại là loại người này!" Cậu vẻ mặt mộng bức nhìn nữ sinh đối diện tức giận đến mặt đỏ bừng, nói lắp: "Phát, phát sinh chuyện gì?" Rose hất tóc một chút, chống nạnh nói: "Bồ sao có thể xốc váy Myrtle khóc nhè, còn đem cô ấy đẩy mạnh vào bồn cầu?!" "Cái gì!?? Mình không có a! Oan uổng a!" Albus đem sách toàn bộ nhét vào trong cặp lập tức nhảy lên, mặt lập tức hồng đến cổ, Rose khoanh tay trừng mắt nói: "Myrtle cùng toàn trường đều nói, ngày hôm qua buổi chiều cô ấy đang tìm vòng cổ trong wc, bồ đi vào vén váy còn đem cổ dội đi nữa!" Albus cơ hồ muốn ngất, cậu vội vội vàng vàng giải thích nói: "Mình, mình, mình thật sự không có a, mình xác thật đem cô ấy dội đi, nhưng là mình không phải cố ý a, cũng không có xốc vá ——" "Dừng! Albus, trước khi bồ biết chính mình đã sai, mình sẽ không tha thứ bồ!" Rose tóc dài vung lên, không lưu tình chút nào xoay người rời đi. Albus tuyệt vọng nhìn bóng dáng cô, ôm đầu ghé vào bàn thở dài một hơi. Hiện tại toàn trường đều đã biết, Albus Potter con trai của Harry Potter bị nghi ngờ có liên quan đến việc bắt nạt hồn ma Myrtle ở Nhà vệ sinh, Albus đi qua chỗ nào cũng có thể thấy người khác nhìn cậu chỉ chỉ trỏ trỏ khe khẽ nói nhỏ, loáng thoáng có thể nghe thấy cái gì "Myrtle khóc nhè" "Khi dễ" "Dội đi" "Sa đọa" linh tinh. Albus thật là cảm giác chính mình thật quá khổ. Scorpius vào tiết Thảo dược học cùng cậu ngồi một bàn, từ một khắc khi Albus ngồi xuống, tiểu tử này liền vẫn luôn dùng ánh mắt thương hại nhìn cậu, Albus bị nhìn chằm chằm đến không thể hiểu được, khó chịu trừng mắt thị uy. "Anh rốt cuộc là làm gì?" học được một nửa, Albus đã thấy Scorpius thở thượt thượt ở bên tai mười mấy lần, cậu đè thấp thanh âm dồn dập hỏi. Scorpius đồng dạng nhỏ giọng trả lời: "Em không biết sao? Bởi vì em đem Myrtle dội đi rồi, hiện tại bọn họ đều gọi em là côn đồ! James cùng anh buổi sáng ở hành lang bị Ravenclaw cười nhạo, nói chúa cứu thế dạy ra hài tử thì ra lại chỉ như vậy, sau đó James liền cho hai người kia vài đấm, sau đó bị hiệu trưởng mời phụ huynh......" Trên bục giảng giáo sư liếc mắt một cái xuống, hai tên tiểu tử lập tức làm bộ dường như không có việc gì cắm cúi ghi chép, còn nghiêm túc học hành, thấy có kiến thức mới là liên tiếp gật đầu, khi giáo sư tầm mắt vừa chuyển đi, Albus lập tức che miệng hạ thanh âm gào rít trong kẽ răng: "Bọn họ đều nói cái quỷ gì vậy a?! Em nói em không có xốc váy cô ta! Đúng, em là có dội đi, nhưng em đây là vì giúp cô ấy a!" Câu nói cuối này như không kìm nổi đến nỗi không khống chế âm lượng, hậu quả chính là toàn phòng học đều động tác nhất trí nhìn chằm chằm cậu. Albus xấu hổ đem đầu giấu ở sau sách, giáo sư bên trên chậm rì rì nói: "Cậu Potter, nếu trò phải vì thanh danh chính mình phát biểu nói chuyện, không ngại đi lên nói thêm hai câu?" Mọi người cười vang, Scorpius cũng muốn chết đến nơi đem mặt giấu sau sách, nhe răng trợn mắt với Albus, một bộ dáng trách cứ cậu không khống chế được tâm tình. "Cho nên hiệu trưởng là kêu ai tới?" Albus cùng Scorpius đang đi như bay trên hành lang. "Hình như kêu Harry tới." Scorpius nhíu mày trả lời nói. Albus phát điên gãi mặt, tức giận nói: "Xong rồi xong rồi! Sau khi trở về James lại có thể vịn cớ này cái này hành hạ em làm việc nhà a!" "Anh nghe nói ba ba mắng James thực thảm," Scorpius vẻ mặt đau khổ nói, "James nhờ anh chuyển cáo em —— chờ về nhà liền bẻ gãy Tia Chớp của em......" Albus sợ tới mức mở to hai mắt nhìn, cơ hồ muốn từ trên mặt đất nhảy dựng lên, cất cao giọng hô: "Cái gì?!" Toàn bộ hành lang trong khoảnh khắc đều đem mắt dính trên người bọn họ, Scorpius vội vàng kéo cậu chui vào một phòng học trống bên cạnh. "Lại không phải em sai! Em thật sự không có khi dễ Myrtle mà! Anh tin em hay không! Scorpius!" Albus tức đến dậm chân, cậu đã thật lâu không có thể nghiệm qua cái cảm giác người câm ăn hoàng liên này, oan ức không có chỗ bào chữa, chỉ có duy nhất một lần hồi mười tuổi khi James ăn vụng tháp bánh kem rồi giá họa cho cậu. Scorpius do dự nhìn cậu một cái nói: "Anh, ờ, rất tưởng tin tưởng em, nhưng bên ngoài lời đồn đủ kiểu, nói em yêu chết Myrtle không có kết quả, dưới sự giận dữ liền trả thù, còn có nói em dưới cái bóng áp bách của Harry cùng Draco đã sa đọa thành thiếu niên phản nghịch, còn có ——" "Câm miệng! Anh như thế nào cái gì đều biết! Tên tiểu tử nhà anh ngày thường nhìn trầm ổn ít nói, mỗi ngày lại nghe bát quái không thiếu chuyện gì a? Từ từ, đây là trọng điểm sao?! Em mà là cái loại người này sao!" Albus giống như tức đến muốn ngất đến nơi. "Vậy em không khi dễ Myrtle, cô ta làm gì cứ phải nơi nơi nói bậy về em a?" "Cái này, chúng ta chỉ có thể đi hỏi cô ta một chút." Albus cùng Scorpius trốn tiết Lịch sử pháp thật trộm chạy đến phòng vệ sinh nữ, bọn họ co quắp ngó tới ngó lui, đầu ló ra nhẹ nhàng kêu một tiếng Myrtle, u linh sắc mặt tái nhợt thần kinh mẫn cảm kia lập tức hét lên một tiếng, sau đó mới thật cẩn thận từ bồn cầu dò ra một đôi mắt. Albus phất phất tay, Myrtle cau mày hỏi: "Cậu là ai?!" Scorpius khó hiểu mở miệng nói: "Cô không biết cậu ấy là ai?" "Ta hẳn là không biết đi?" Cô nàng hất đuôi tóc ra sau nhẹ nhàng bay đến bồn rửa tay, ngắm nghía móng tay nhìn lướt qua hai tên tiểu quỷ. "Vậy cô vì cái gì cùng toàn trường nói tôi xốc váy còn khi dễ cô?!" Albus tức giận nắm tay hỏi ngược lại. "Ta nói chính là Albus Potter!" Cô nàng trừng mắt thét to, thanh âm chói tai làm hai người nhịn không được bưng kín lỗ tai. Albus gian nan buông xuống tay hô: "Nhưng tôi chính là Albus Potter!" Myrtle lập tức ngừng thét, từ bồn rửa tay phi xuống dưới tỉ mỉ đánh giá khuôn mặt Albus, bừng tỉnh đại ngộ nói: "Cậu lớn lên thật là có chút giống Harry Potter, đúng rồi, cái tên đẹp trai tóc trắng Slytherin cũng là ba ba cậu sao? Ách......Draco Malfoy?" Albus sắc mặt rất kém gật gật đầu, Myrtle phiêu ở giữa không trung nhìn xuống bọn họ, Scorpius lập tức hỏi: "Vậy người khi dễ cô là ai a?" Myrtle híp mắt suy tư một hồi, khoa tay múa chân rồi lại khoa tay múa chân nói: "Đại khái cao như vậy, một tên mập mạp. Tóc đen, mang một cái mắt kính, là học sinh Slytherin, trên tay còn có một cái vòng tay màu xanh lục...... cậu ta nói cậu ta tên Albus Potter, vừa vào liền cướp vòng cổ của tôi ném vào bồn cầu, còn hung hăng mà đạp tôi một chân! Thật là quá đáng......" Nói xong, cô nàng lại bắt đầu khóc nấc lên, nghe hết sức bi thảm. Albus nhìn Scorpius liếc mắt một cái, cậu hung hăng mà nắm tay nghiến răng nghiến lợi nói: "Carl Jenkins!" (Truyện được edit đăng tải chính chủ duy nhất tại wattpad Mieomieo91) James bị Harry dựng ở góc tường giáo huấn ước chừng nửa giờ, nhưng đây đều là mắng cho giáo sư Mc.Gonagall nghe, vừa lúc đem James kéo qua liền vỗ vỗ bờ vai khen cậu làm không tồi, chính là phương pháp cấp tiến một chút, còn nói năm đó anh đánh baba James còn một cái cũng không lưu tình đâu. Cho nên lời nói kia James nói với Scorpius chỉ là vì hù dọa Albus chút. Nhưng hai cái người đáng thương này ai cũng không biết, vì thế dưới tình huống Tia chớp sắp tử vong, Albus bất cứ giá nào, cậu muốn lẻn vào phòng ngủ của Carl, sau đó đem Tia chớp của nó bẻ gãy! Ai kêu tên điên này mỗi ngày đều nhằm vào cậu, mắng cậu còn chưa tính, còn thường thường nhục mạ baba và cha cậu, mỗi ngày biến đổi đa dạng phương thức xỏ xiên tổn hại nhà bọn họ, so với Draco năm đó là chỉ có hơn chứ không kém. Hơn nữa Draco là khổng tước xoè đuôi muốn người thương chú ý, còn tên béo này là muốn làm hại cậu thực sự! Chiều hôm sau Albus rón ra rón rén chạy đến phòng ngủ của bọn họ, cậu kiếm một miếng vải đen cắt hai cái lỗ tròng lên mặt, thật cẩn thận đi vào tìm cây Tia chớp, rốt cuộc tìm được chuẩn bị phát một cái Bùa chia năm xẻ bảy, Scorpius vội vàng từ phía sau nhào lên. "Albus! Bình tĩnh!" Cậu vội vội vàng vàng nói. "Bình tĩnh cái đầu! Tia chớp của em giữ không nổi, tên béo này cũng đừng nghĩ giữ!" "Em nếu như bị bắt được! Harry cùng Draco lại phải tới trường!" "Anh buông em ra!" Hai người một đứa bắt lấy đầu một đứa nắm cái cán cố sức tranh đoạt, bỗng nhiên Scorpius bị giày vướng mà ngã thật mạnh trên mặt đất, Tia chớp rời tay ra, Albus không kịp phản ứng, chỉ thấy nó vẽ một cái đường cong trên không trung, hoàn mỹ vô khuyết rơi vào trong lò sưởi đang rừng rực. Cái chổi nhanh chóng bị ngọn lửa cắn nuốt, thân gỗ bị đốt còn phát ra thanh âm bùm bùm. Hai người lặng im dùng một loại biểu tình đưa tiễn nhìn chằm chằm lò sưởi, đột nhiên một tiếng thét chói tai hồn hậu vang lên, đâm thủng không khí an tĩnh, Scorpius không kịp nói chuyện, lập tức từ trên mặt đất bò dậy bị Albus túm chạy ra ngoài, Carl Jenkins ở phía sau điên cuồng truy đuổi, tức đến đỏ mặt tía tai, ba người đem toàn bộ phòng sinh hoạt chung Slytherin loạn thành một đoàn, bọn học sinh có thét chói tai, có giương mắt xem náo nhiệt, còn có kín đáo ngáng chân Carl. Tóm lại, ba người quang vinh tiến vào phòng hiệu trưởng —— kêu phụ huynh. Hiệu trưởng Mc.Gonagall trầm mặc đứng sau bàn làm việc, trước mặt bà đứng lần lượt là baba Carl Jenkins, Carl, Albus, Scorpius, Harry cùng Draco. Mọi người ở trước mặt bà đều xấu hổ cúi đầu, sau một lúc lâu bà mở miệng nói: "Nói như thế nào đây, trong lòng có chút vui vẻ lại có chút chua xót, chua xót chính là...... Nhiều năm trước gây chuyện chính là hai người các trò, hiện tại, là con trai hai trò! Nhìn cha con phụ tử các trò mấy người đứng trong văn phòng, ta —— ta!" "Bình tĩnh! Bình tĩnh! Ngàn vạn bình tĩnh!" Harry lập tức mở miệng nói, biểu tình thập phần hoảng sợ, sợ bà tức giận không vui. "Đúng ạ! Ổn định! Ổn định!" Draco cũng giơ tay hô. Albus: "Đúng đúng đúng! Tức giận là kẻ địch của sức khỏe!" Scorpius: "Con thật là vô tội mà......" "Tên nhãi ranh nhà con nói chuyện gì a! Đi ra góc kia đứng!" Harry quay đầu lại nói, chỉ vào góc văn phòng. Albus lẩm bẩm lầm bầm không tình nguyện dịch đến một góc, Scorpius vẻ mặt đưa đám hận không thể biến mất tại chỗ. Harry đổ ly trà đưa giáo sư Mc.Gonagall, Draco đỡ bà ngồi xuống, ba ba Carl xoa xoa tay muốn Harry ký tên, còn Carl Jenkins, hắn bị nhéo lỗ tai xách tới một cái góc tường khác nghe thư sấm từ mẹ hắn. Tại mỗi góc nhỏ trong văn phòng, mỗi người đều rất bận. (Truyện được edit đăng tải chính chủ duy nhất tại wattpad Mieomieo91) Harry cùng Draco trong kì nghỉ mở một hội nghị khẩn cấp, đề tài thảo luận là tiểu hài tử nhà Potter và Malfoy nên có những lễ nghi gì. Harry một bàn tay chống nạnh, một bàn tay đập lên bàn, "Albus Potter, Scorpius Malfoy, James Potter còn có Lily Malfoy! Mọi người đều biết, tuần trước, ta và ba ba các con phải đi Hogwarts, hai lần! Có ai có thể nói cho ta vì cái gì sao?!" Lily tích cực nhấc tay, Harry đồng ý cho nhóc lên tiếng, Lily đứng lên kiêu ngạo lớn tiếng nói: "Bởi vì anh hai con kéo bè ẩu đả! Anh tư thiêu cái chổi của người ta! Anh ba lại còn đồng lõa!" "Dừng dừng! Con ngồi xuống, ngồi xuống! Thực đáng kiêu ngạo sao?!" Harry đau đầu che lại cái trán, Draco lập tức đem tiểu cô nương vớt lên ôm vào trong lòng ngực, nói nhóc phải nghiêm túc nghe ba ba nói chuyện. "Ba vị tiên sinh, có thể giải thích một chút hành vi của mình sao?" James vẻ mặt khinh thường dựa vào sô pha, Albus cùng Scorpius bụm mặt cự tuyệt nói chuyện. "Tuy rằng, khi ta học cũng cơ hồ đánh vỡ mỗi một cái nội quy trường học của Hogwarts, nhưng là! Ta là bất đắc dĩ, các con thì sao, vì sự tình nho nhỏ liền vung tay đánh nhau, các con không cảm thấy hổ thẹn sao?!" "Hổ thẹn sao!" Lily cười khanh khách cường điệu nói lại, Draco lập tức lấy tay che miệng cô nương bảo bối của toàn dòng họ. "Con cũng là bất đắc dĩ!" Albus cãi lại, bị một ánh mắt nghiêm khắc của Harry chiếu lại, Albus chỉ có thể không phục chu miệng lên ôm ngực dựa vào sô pha. "Mỗi người, 500 chữ kiểm điểm, trước ngày mai đặt ở trên bàn sách." Harry nghiêm túc mở miệng nói, bàn tay vung lên, tuyên bố tan họp. Lily vừa nghe giải tán lập tức từ trên đùi ba ba nhảy xuống chạy ra sân tìm bà nội Cissa đi xem khổng tước, James vào phòng đóng sầm cửa, mà Albus cùng Scorpius kéo kéo đẩy đẩy ồn ào vọt lên lầu hai. Harry phiền muộn nhìn bốn nhóc nhà mình, lại liếc mắt một cái nhìn Draco, thở dài nói: "Em cảm giác chính mình thực không có lập trường giáo dục bọn chúng, em lúc trước chính là đem tất cả những điều không nên làm đều làm rồi......" Draco cười tà ôm eo cậu cúi đầu thì thầm: "Tôi còn đem người không dám làm cũng đã làm a......" Harry mặt thoát một cái đỏ ửng, thụi mạnh vào eo Draco, anh nhìn cổ cậu nóng bừng cười lớn, cúi đầu dịu dàng hôn xuống. Bên ngoài vườn chim chóc nhẹ vỗ cánh bay cao, nắng sớm chiếu xuống mặt cỏ trang viên một mảnh ấm áp yên bình. TOÀN RAW HOÀN Phiên ngoại nhỏ (by Mieomieo) Linh hồn bạn lữ vốn kết đôi với nhau là chuyện đương nhiên, nhưng để Draco phải nói thì chỉ vậy thôi chưa đủ. Anh vốn muốn hái trăng hái sao cho Harry, nên không muốn cậu bị uỷ khuất thiệt thòi dù chỉ một chút. Anh trân trọng mà dành cho Harry tất cả những điều người ta vốn được có, một lời cầu hôn chính thức, một lễ cưới ấm áp hoa lệ, một lời hứa gia đình đầy đủ hạnh phúc đúng nghĩa. Anh còn không quên đôi mắt cậu trong lễ cưới của Chồn đỏ cùng Granger có chút ước ao cùng ghen tị đâu! Hừ! Malfoy đã khi nào để mình phải thua kém? Huống chi cậu còn là tiểu tâm can của anh. Draco năm 30 tuổi đã là gia chủ Malfoy, công việc kinh doanh buôn bán cùng công tác ở Bộ ngày một thuận lợi. Hài tử nhà Malfoy từ nhỏ đã chịu giáo dục nghiêm khắc cũng không chỉ để chơi. Cho họ không gian phát triển, cho họ thời gian trưởng thành, một Malfoy luôn có thể bá chiếm một phương, tạo được một thiên hạ của riêng mình. Và anh luôn kiên nhẫn chờ đợi, đợi chừng nào anh đủ năng lực đạt được niềm tin của gia tộc, được sự ủng hộ của mẹ cha, đợi tự anh biết bản thân thành thục ổn trọng, mới đem chính mình gói ghém đưa đến trước mặt cậu. Yêu thương cậu, bảo vệ cậu, bù đắp cho cậu mọi niềm vui của cuộc đời này, đó không chỉ là lời nói xuông. Draco Malfoy tôi - là của em, toàn bộ. Malfoy đã nhiều đời độc đinh, nhưng với một bạn lữ ma lực cường đại như Potter nay điều đó hoàn toàn bị phá vỡ. Phù thuỷ hậu duệ vốn đã thưa thớt, qua nhiều đời càng ít đến đáng thương, bởi một nhóc phù thuỷ muốn được sinh ra cần rất nhiều ma lực hấp thụ từ cha mẹ, chưa kể với trường hợp bạn lữ cùng giới tính, hình thành được hài tử còn cần sự liên kết linh hồn cực kì chặt chẽ. Bởi vậy, lúc này, tin tức Malfoy có 3 cậu nhóc một lần đến nơi quả thực như gió lốc thổi quét toàn bộ Ma pháp giới. Cha Lucius hàng ngày đi làm ở Bộ, đi săn với các bạn già, gặp ai cũng hận không thể cho cái mũi hếch tận trán. Mẹ Cissa sắp được làm bà khi chưa đến 50, trong tiệc trà chiều với các quý phu nhân như được tôn sùng làm tiêu điểm. Nam nữ phù thuỷ nếu không phải mê mẩn với vẻ ngoài ngày càng quý khí thành thục của Draco, thì cũng là đắm chìm với khuôn mặt ngày càng tinh xảo và đôi mắt xanh dịu dàng hiếm có của Harry. Nếu không phải thèm muốn gia tài của Malfoy, thì cũng là ghen tị với ma lực cường đại của Malfoy và Potter khi sinh dục được một lần tận 3 bánh bao nhỏ. Cậu bé vàng của chúng ta, từ khi sinh ra đã là đặc biệt, là bảo bối quý giá của giới Phù thuỷ. Mà bảo bối này, bị riêng tên mặt trắng nhà Malfoy chiếm được, thật làm người ta tức giận đến ngứa răng. Nam phù thuỷ cũng không cần bụng lớn như phụ nữ, pháp thuật giúp các hài tử của họ có thể an toàn phát triển ở không gian ấm áp và mềm mại bên trong thân thể, được ba ba và cha chúng nuôi lớn bằng ma lực bản thân. Khi đó, thời gian ưa thích nhất trong ngày của Draco là được ôm ấp Harry mỗi tối, cảm nhận được thành quả liên kết của hai người bên trong cậu, cùng truyền ma lực nuôi lớn chúng, cùng nhìn chúng từ một bào thai thành hình, điều này giúp anh thật trọn vẹn mà cảm giác được Harry đã hoàn toàn thuộc về mình, chân chân thật thật. Việc liên kết linh hồn quả thực có thể gây nghiện, dù cách xa Harry trong những chuyến công du dài hơi, Draco vẫn nhớ thương và mê mẩn cậu như ngày đầu hẹn hò. Harry khi trưởng thành bớt nhiều nét ngang bướng, thêm thật nhiều dịu dàng. Và đặc biệt còn biết chủ động trong chuyện yêu đương. Phủ Malfoy trời dần ngả chạng vạng, 3 cậu chủ đang ở tuổi nô nghịch cưỡi chổi bay nhỏ đuổi nhau ồn ào trong sân, ông bà nội yêu thương bảo vệ các cậu như tròng mắt, dạy dỗ, chăm sóc, ăn uống ngủ nghỉ không đến lượt baba chúng phải nhúng tay. Mà lúc này trong thư phòng, hai gia chủ trẻ của Thái ấp lại đang dính thành một đoàn. "Uhm.." chàng trai nhỏ nhắn hơn đang trèo trên đùi người còn lại, mái tóc mềm như bông ẩm ướt, hai má phiếm hồng, đôi mắt trong veo lúc này mờ mịt hơi nước. Cậu ôm chặt mái đầu bạch kim đang chôn trước ngực, áo sơ mi trơn trượt mở rộng chảy qua hai đầu vai, một tay ôm anh một tay luồn vào mái tóc trước mặt không biết là đang đẩy hay đang kéo. Khuôn mặt cậu vẫn giữ hoàn toàn đường nét tinh xảo thuở thiếu niên, thêm vài phần dịu dàng, thong thả. Trên cổ cậu đầy dấu hôn ngân, trước ngực thấp thoáng vết cắn ái muội, dưới áo trống trơn, mà bàn tay to của cậu trai cao lớn kia không an phận lại luồn vào trong lớp vải, bóp hai khoả mềm mại rồi lại trượt lên trên nắm lấy eo người trong lòng. Cái ghế rung lắc mãnh liệt, Harry treo người bên trên Draco, tiếng rên rỉ ngày một lớn, cả người mất trọng tâm ngã nhào phía trước chỉ biết giang đôi tay ôm chặt lấy anh, tựa như một con thuyền chao đảo trên biển khơi, bị sóng đánh nghiêng trái ngã phải, mà chỉ duy nhất có anh mới đưa được thuyền cậu cập bến bờ. Thân thể trần trụi ấm nóng dán vào nhau, bên trong ướt át liên tục bị công kích, mà càng vào sâu hơn nữa, linh hồn của cậu cũng được linh hồn anh ôn nhu lại bá đạo ôm ấp hôm liếm vuốt ve. Cảm giác mê đắm của tình yêu tràn đầy trái tim cậu, đầu óc trống rỗng chỉ biết luôn miệng gọi tên anh "Dray... a... chậm, chậm chút!" "Bé cưng, em đã hứa cho Malfoy thêm một công chúa a" Draco tốc độ không giảm lại cắn một cái lên ngực cậu, Harry lúc này đã mềm như một hồ nước xuân, tuỳ ý anh chiếm cứ, còn biết chủ động đưa môi mình lại gần liếm khoé miệng anh, đổi lại thêm một trận mãnh liệt. Đầu chôn sau gáy anh, liếc mắt thấy ấn ký trên cổ nai con vốn bất định giờ lại lấp loáng u quang, cậu liền đặt tay mình lên đó. Hai cái tên liền quấn quýt lấp lánh ánh sáng bạc dây dưa bên nhau, giống như tâm hồn và thân thể của họ bây giờ vậy. Cảm giác yêu say đắm một người và cũng được người đó yêu, thật sự tràn đầy trái tim cậu, chẳng sợ cuộc đời lạnh bạc, chẳng sợ tuổi thơ u ám, hiện giờ bên cạnh cậu đã có anh và gia đình nhỏ của chính mình. Harry Potter - đã sớm không còn là người cô đơn trên thế gian này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]