Quan Vũ liếc nhìn Draco âm thầm gật đầu. Trong hoàn cảnh nguy hiểm như vậy mà đứa trẻ này vẫn có thể bình tĩnh đối diện với kẻ địch, quan sát phán đoán đường đi nước bước của chúng, quả thật là một người đáng khâm phục. Phải biết rằng có rất nhiều danh tướng khi gặp phải trận pháp âm dương đã giơ tay buông vũ khí xin hàng.
Có một số người chỉ cần ở chung một thời gian ngắn đã khiến người ta yêu thích và ngược lại cũng có một số người cho dù đã ở chung thời gian dài nhưng cũng không thể yêu thích nổi. Mà Draco là kiểu người đầu tiên, chỉ ở chung một thời gian ngắn đã khiến Quan Vũ yêu thích không thôi.
" Nổi gió lên---" Tên mặc áo thêu hình ba ngôi sao kia bỗng quát lên. Một cơn gió lạnh và khắc nghiệt thổi đến, trong gió như có ngàn lưỡi dao sắt bén, chỉ cần nó quét qua thì trên người sẽ bị rạch vô số vết thương. May mắn thay, ánh kiếm trên thân đao của Quan Vũ tỏa ra ánh hào quang bao bọc bảo vệ hai người. Chứ nếu như để cơn gió kia quét qua thì nó sẽ xé nát da thịt họ.
" Hỏa-- " Một ngọn lửa hình rồng xuất hiện, đây là lửa của địa ngục, nước không thể nào dập tắt được chúng, có người nói rằng ngọn lửa này có thể thiêu rụi linh hồn con người. Con rồng lửa bay tới chỗ hai người, Draco né tránh nó và cậu có thể cảm nhận được tóc của cậu bị co lại. Sức nóng đó có thể so sánh với một miệng núi lửa đang sôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-draco-dich-tam-quoc-chi-lu/274572/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.