"Hắn...hắn...cư nhiên hôn cậu...Harry"
Khi Harry tỉnh lại, cậu nhìn thấy trên đỉnh đầu mình không phải là màn che quen thuộc của phòng ngủ trang viên Riddle, mà là trần nhà bệnh xá ở Hogwarts. Harry đột nhiên nhận ra từ khi biết Voldemort, số lần cậu vào bệnh xá không thể đếm trên đầu ngón tay nữa rồi.
Cậu ngồi dậy, nhìn bên cạnh chất đầy quà thăm bệnh của bạn học, thậm chí còn có hoa tươi không khỏi bất đắc dĩ, đúng lúc này thanh âm trò chuyện của Hermione và Ron vang lên. Hai người song song cùng tiến vào phòng.
"Ôi Merlin, cậu tỉnh rồi!" Ron nhìn thấy Harry ngồi trên giường, sung sướng mở miệng.
"Harry mau nằm xuống, cơ thể bồ còn chưa hồi phục, sao bồ có thể ngồi dậy?" Hermione lo lắng nói, nhanh chóng đẩy Harry nằm xuống cẩn thận đắp chăn lại.
Tên ngốc này không bao giờ khiến cô và Ron bớt lo cả, lúc nhìn bùa chú Sectumsempra bắn đến người Harry, tim cô như muốn lọt ra ngoài lồng ngực vậy. Cũng may khi đấy có Voldemort ra tay cứu giúp nếu không, nghĩ thôi cô cũng đã chẳng muốn nghĩ rồi.
"Không sao đâu Mione, mình ổn mà." Harry cười cười, nhưng mặt vẫn trắng bệch không tí huyết sắc.
"Kể cả vết thương của bồ có tốt rồi thì bồ vẫn cần nghỉ ngơi." Hermione nhẹ giọng nhưng ánh mắt kiên quyết cùng khí thế bức người triệt để khiến sư tử nhỏ Harry ỉu xìu.
Harry cũng không muốn chọc Hermione nổi giận vì thế liền lấy vài cái gối xếp chồng lên để dựa vào "Nói mình biết, tại sao mình lại ở đây, sau khi mình ngất thì đã xảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-dong-nhan-tro-ve-qua-khu/1360089/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.