"Em không muốn nhìn ông ấy đau khổ thêm một chút nào nữa."
"Giáo sư Severus, con có thể nói chuyện với thầy không?",Lily mỉm cười nhìn vị giáo sư độc dược mặc cho ánh mắt khiếp đảm của mọi người xung quanh. Lần đầu tiên lại có một học sinh ngang nhiên chạy dãy bàn ăn của các giáo sư.
Severus vẫn duy trì biểu cảm lạnh nhạt không quan tâm nhưng trong lòng lại không ngừng gợn sóng, cố gắng dùng Bế quan bí thật để che dấu suy nghĩ của mình.
"Thầy không cần phải dùng Bế quan bí thuật đâu."
Severus vẫn im lặng.
"Giáo sư!", Lily có chút tức giận, "Chẳng lẽ khi thầy gặp bà ngoại Evans cũng sẽ dùng Bế quan bí thuật sao? Thầy không cần phải luôn tự trách mình như thế, bà sẽ không vui nếu biết thầy luôn tự làm khổ mình về cái chết của bà đâu!"
Nhìn thấy Severus thờ ơ, Lily triệt để nổi bão, "Giáo sư Severus Snape, thầy cho thầy là ai? Thầy lấy tư cách gì mà tự nhận lấy hết mọi hậu quả cùng trách nhiệm lên người mình? Thầy biết không, bà ngoại vốn chưa bao giờ dù chỉ một lần trách cứ thầy..."
"Làm sao mi dám chắc cô ấy chưa từng trách ta?", Severus khàn khàn trả lời mệt mỏi.
"Thầy biết đến Viên đá Phục sinh chứ?", Lily nhìn thẳng vào đôi mắt Severus mang theo chút thất vọng rồi dần nhỏ giọng.
"Con nghĩ có lẽ thầy biết một chút về nó, nếu thầy có thể tìm được chiếc nhẫn nhà Gaunt một trong số các Trường sinh linh giá của daddy Voldemort thì thầy sẽ có được đáp án thầy luôn mong muốn. Viên đá ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-dong-nhan-tro-ve-qua-khu/1360066/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.