Chương trước
Chương sau
EDITOR: PARK HOONWOO
BETA: ELLEN
- o0o-
"Oakley! Mau thả Remus xuống!" James run rẩy nhìn cành cây lúc nào cũng có thể gãy kia mà hét lên với Ron.
"Mấy người đánh bại được tôi, tôi sẽ thả cậu ấy xuống." Ron bâng quơ nhún vai "Này cũng không phải cao lắm, khoảng ba bốn mét thôi, với phù thuỷ mà nói gãy xương cũng chẳng phải chuyện lớn lắm, vài lọ độc dược là xong ngay ấy mà."
"Đưa đũa phép cho tôi, tôi nhất định sẽ giáo huấn cậu ra trò!" Sirius chụp được đũa phép Ron ném tới, giơ tay vứt bùa Lacarnum Inflamari, so với mấy năm hai khác, trình độ thần chú của Sirius quả thật không tệ.
"Tấn công đột ngột khiến đối thủ bất ngờ khá đấy, nhưng tốc độ đọc thần chú còn chậm quá, động tác vung tay cũng quá lớn, quá dễ né." Ron nhẹ nhàng nhích sang bên trái, nhẹ nhàng né đốm lửa bay đến.
"Còn tôi!" James lẻn ra sau lưng Ron, kết quả còn chưa kịp niệm thần chú xong đã bị Ron đạp một phát văng ra ngoài, lẩm bẩm trong miệng " Thật tình đã là phù thuỷ còn lại gần như vậy làm gì, chờ người khác đá hay sao?"
"Oái! Khụ khụ...." James văng xuống đất, phun mớ đất trong miệng ra, vừa ngẩng đầu đã thấy Sirius vừa mới bị Ron đá một phát vào bụng, cũng đang ôm bụng nằm rạp trên mặt đất rên rỉ ngoài kia.
"Sirius!" Lupin trên cây mới giãy hai cái, đã cảm nhận được độ rung của cành cây bên dưới, liền không dám cựa quậy gì nữa.
Sau khi xác nhận được chênh lệch giá trị vũ lực siêu lớn, Sirius ném cho James một ánh mắt, sau đó xông đến trước mặt Ron, để James lén lút bò về phía Lupin, Ron có vẻ không chú ý đến động tác nhỏ của James, vẫn đá Sirius ra như cũ.
"Ngao!" Ma trứng! James như thế nào còn không có đem Remus cứu tới, ta mau khiêng không được! Sirius nhe răng nhếch miệng xoa bụng, cái này đáng chết áo khắc lợi vẫn luôn hướng hắn trên bụng đá!
"Á!" Mụ nó! Sao James còn chưa cứu Remus xuống nữa chứ, mình sắp gắng không nổi rồi! Sirius nhe răng xoa bụng, cái tên Oakley này sao cứ nhằm bụng nó mà đá!
James cẩn thận vòng ra sau cái cây treo Lupin, vừa đang muốn dùng đũa phép cứu cậu, thì đũa phép của nó đã bị Ron tước đi mất "Tôi đã nói, khi nào hai người có thể đánh bại tôi, thì cậu ta có thể xuống đất."
Ron nhẹ nhàng đá Sirius đang nhào đến lần nữa, sau đó thở dài "Tôi nói, hai người không tính để tôi đá như thế mãi chứ?"
"Cậu đây là bắt nạt người khác! Thực lực của bọn tôi và cậu cách biệt quá xa!" Lupin trên cây nhìn Sirius bị đá mãi, hai mắt cũng sắp cháy.
"Này không gọi là bắt nạt, đây là đang dạy mấy người thế nào gọi là 'bạo lực học đường'." Cuối cùng cũng nói đến trọng tâm, đá mãi cũng chán chết "Một người thắng nhiều người là bản lĩnh, nhiều người thắng một người mới gọi là bắt nạt."
"Cho nên, tôi đánh các cậu là do tôi có bản lĩnh, còn mấy người bắt nạt Snape.... thưa mấy quý ngài đây, đó mới là bắt nạt."
Nhìn biểu cảm nghe không lọt của cả ba, Ron thở dài, mấy chuyện này rõ ràng Mione giỏi hơn "Thế này, James Potter rất thích trò Evans nhỉ, mà trò Evans lại chán ghét trò James lắm đúng không?"
"Thái độ của Lily với tôi khác rồi! Cậu ấy gọi tên thánh của tôi rồi!" Lily đâu chỉ ghét James, trước tiết thảo dược hôm nay toàn là chướng mắt không thôi.
"Ha hả, trò Evans cũng gọi tên thánh của tôi." Khả năng trào phúng không cần quá cao "Muốn biết vì sao trò Evans ghét cậu không ~"
"Vì sao?" James à, cậu quên Lupin đang ngắc nghẻo trên cây sao?
"Bởi vì hành vi của cậu hệt mấy thằng thiếu gia kiêu ngạo, đây là loại hình tượng con gái ghét nhất!" Ron nhìn biểu cảm của James, cảm thấy chuyện có thể sinh ra Harry tuyệt đối do James chó ngáp phải ruồi.
Là kiểu con gái ghét nhất...là kiểu Lily ghét nhất....Lily ghét mình!! James sau khi kết luận xong liền cảm thấy khó chịu.
"Khụ khụ" Ron vung đũa phép đỡ Lupin xuống, nhướng mày muốn James hoàn hồn "Cậu luôn kiếm chuyện với Snape là do Snape thân với Lily, hơn nữa Snape thích Lily nhỉ."
"Tên Snivellus kia mới không xứng với Lily!" James dậm chân.
"Nhưng Snape và Evans là thanh mai trúc mã, mà cậu là một thằng luôn đi kiếm chuyện với bạn của cô ấy, James Potter cậu, trong mắt Evans, chỉ là một tên cặn bã mà thôi." Thật ra việc không nghiêm trọng đến thế, nhưng mâu thuẫn của ba Harry và Snape có lẽ hơi khó điều tiết, cho nên.... "Muốn trò Evans thay đổi có hai cách."
"Cách gì?" Đôi mắt James sáng lên.
"Hoặc là cậu đi tìm Snape xin lỗi...."
"Không thể!" Ron còn chưa nói xong đã bị James chen ngang "Tôi tuyệt đối không đi xin lỗi Snivellus!"
"Như vậy, về sau khi cậu đi kiếm chuyện với Snape, nhất định phải đi một mình, nhất định không được đi một đám." Ít nhất đổi từ quần ẩu thành quyết đấu "Có hai người con trai quyết đấu vì mình, đối với con gái mà nói, là một chuyện rất có mặt mũi, và cho dù cậu thắng hay thua cũng đừng khoe khoang, hơn nữa đừng xem Evans như món hàng mà cược." Đây là << Bí kíp theo đuổi vợ yêu >> chỉ, chắc không sai đâu nhỉ.
"Tôi đã hiểu, Sirius bọn mình...hả? Người đâu?" James muốn gọi anh em đi tìm Snape quyết đấu, nhưng vừa quay đầu đã không thấy ai.
"Hai người bọn họ đi lâu rồi." Lupin vừa mới đáp đất đã kéo Sirius đến bệnh thất.
"Anh em tồi!" James gào một tiếng, chạy về phía lâu đài. Sao khi nãy cậu bàn bạc với Ron màn theo đuổi vợ ấy, không thấy cậu nhớ đến Lupin còn treo ngược cành cây.
"Harry, xong việc." Ron liên lạc với Harry.
"Cậu làm thế nào thế?" Harry rất tò mò, nếu dễ khuyên như thế, thì Snape sẽ không đánh nhau với nhóm đạo tặc bọn họ hết cái thanh xuân.
Ron nói lại cho Harry, sau đó...
"Tớ bảo cậu giáo huấn bọn họ, khiến cho họ biết đánh nhau là không tốt! Chứ không phải nói cậu chỉ ba tớ cách tán gái!"
Ron cuối cùng cũng phản ứng lại, hình như cậu chệch ray hơi xa rồi.
HẾT CHƯƠNG 81
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.