Sau khi ra khỏi căn phòng lầu bốn, Harry lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, cậu kéo đôi chân mỏi mệt bước đi, sờ sờ cái bụng trống rỗng kêu vang, nghĩ thầm: phải đến bếp lấy chút thức ăn hay quay về ký túc xá vùi đầu ngủ liền nhỉ.
Nhưng rất nhanh cậu phát hiện cậu không cần rối rắm vấn đề này nữa.
Khi Harry đi đến cửa cầu thang, một thân ảnh hắc bào cao lớn đã đứng ở đó.
Snape ôm hai tay, sắc mặt âm trầm.
Harry không lạ vì sao Snape lại xuất hiện ở trong này, đối với chuyện này cậu đã có một dự cảm không thể nói rõ. Nhưng, không hiểu sao, Harry bỗng thấy không vững lòng nổi.
“Giáo sư?” cậu lắp bắp nhìn người đàn ông mặt đen sắp hơn cả mực nước kia.
Mặt Snape không chút thay đổi nhìn chòng chọc vào Harry, ánh mắt trống rỗng lạnh lùng.
Lòng Harry càng không yên, cậu miễn cưỡng nặn ra một nụ cười cứng ngắc, “Con không sao, Quirrell đã giải quyết xong rồi.” Harry thì thào nói.
Snape hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi. Động tác dứt khoát không chút rườm rà, rõ ràng không có chút quyến luyến nào.
Harry nhìn bóng dáng hắc bào cuồn cuộn kia, trong lòng đột nhiên dâng lên nỗi chua xót nói không nên lời. Không đợi cậu tìm hiểu cảm giác này là gì, thân ảnh kia liền buông lại một câu.
“Đuổi kịp!” Snape đơn giản nói, không quay đầu lại.
Harry nở nụ cười, “Vâng!” Cậu mừng rỡ theo sát người trước mặt, giờ phút này chẳng còn cảm thấy chút mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-dong-nhan-hero/3275529/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.