"Ta cho rằng ta là Alpha của mi Harry."
Harry trằn trọc trên giường, cậu thấy mệt nhưng vẫn không ngủ được, có quá nhiều suy nghĩ hỗn loạn trong đầu cậu lúc này. Cậu ngồi bật dậy, thay chiếc áo khác rồi đi đến nhà kho. Cậu nghĩ mình cần thả lỏng tâm trí mình ngay bây giờ.
Mặt trời dần lặn, khu vườn đắm mình trong ánh chiều tà rực rỡ, chờ đợi khoảnh khắc ngày tàn đêm xuống. Tấm rèm lụa phất phơ lướt nhẹ qua gương mặt Harry như muốn âu yếm, an ủi cậu. Trong nhà kho chỉ có duy nhất hai cây chổi cũ, mặc dù không phải loại tân tiến nhưng vẫn xài được. Cậu vốn cũng chẳng trông mong vào kẻ ghét môn Bay như Voldemort sẽ chịu bỏ tiền mua chổi xịn.
Chổi bay là là trên mặt đất, không quá cao nhưng đủ khiến cậu thấy tự do sau mười ngày giam cầm. Mùi cỏ ẩm ướt xông thẳng vào mũi, mang theo sự khoan khái nhẹ nhàng. Ngay lúc này, cậu mới thấy mình không phải là Cứu thế chủ mang đầy trọng trách trên vai. Cậu chỉ đơn giản là Harry Potter một tầm thủ yêu thích chơi Quidditch mà thôi.
Cậu ở lại trang viên của Voldemort đã nhiều ngày nhưng vẫn không nghe thấy tin tức nào bên Hội Phượng Hoàng muốn đi tìm cậu. Ngay cả Tử thần Thực tử cũng chẳng có hành động bất thường nào. Chẳng lẽ là do Voldemort sắp xếp?
Mãi suy nghĩ nên cậu không để ý trước mắt là một cái cây, vì thế khi phát hiện, cậu chỉ có thể cắn răng liều mạng nhảy xuống.
"A đau quá!" Harry xoa cổ chân rên rỉ một tiếng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-dong-nhan-giam-cam/1360048/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.