🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Ông mà đụng vào người nào khoác ngoài tôi, tôi liền bỏ đi cho ông xem!"

Harry đã ở trong căn phòng này khoảng hai ba ngày, trừ bỏ nhìn thấy gia tinh đến đưa cơm thì hoàn toàn chẳng thấy Voldemort đâu. Cậu ngáp ngắn ngáp dài cuộn mình vào trong chăn nhàm chán chơi đùa với tấm rèm lụa màu xanh của khung cửa sổ, cậu từng thử cố gắng mở cánh cửa này ra để hưởng tí ánh nắng buổi sớm nhưng đều bị gia tinh cản lại chỉ vì lí do tên mặt rắn kia không thích ánh sáng mặt trời.

Không có sách, đũa phép cũng chẳng thấy đâu cậu nghĩ mình sẽ chết vì chán mất. Ngã người xuống chiếc giường êm ái Harry không khỏi cảm thán cuộc sống phung phí của Voldemort. Trần nhà đính đầy bảo thạch lấp lánh nhất là ngọc lục bảo.

Giường ngủ xa hoa, bốn góc là bốn cây cột cao được trạm khắc hoa văn cực kì tinh xảo, cả bề mặt đều phủ một lớp lụa mỏng màu xanh, sờ qua thôi cùng đoán được là lụa thượng hạng, móc vàng treo các tấm rèm mỏng che khuất giường giống như các vua chúa Trung Cổ thời xưa.

Hết nghĩ đông đến nghĩ tây, Harry lại thở dài thườn thượt. Không biết giáo sư cùng các bạn của mình có hay không nghĩ mình đã chết, dù sao rơi vào tay Dark Lord chưa ai có thể bình yên thoát ra. Nhưng ở trang viên của Voldemort cậu sợ thân phận mình sẽ sớm bại lộ, chỉ mong hiệu quả của thuốc ức chế có thể kéo dài thêm vài ngày đủ đợi một ai đó tới cứu.

Tiếng bước chân vang lên đều đều

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-dong-nhan-giam-cam/1360040/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện [HP Đồng Nhân] Giam Cầm
Chương 2: Kiềm chế
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.