“Tom… ta gần đây bị làm sao vậy? Luôn có những lúc trí nhớ trống rỗng…” Harry viết lên quyển nhật ký, “Cũng không biết mình đã làm gì…”
“Là do ngươi quá mệt mỏi…”
“Nhưng mà… gần đây có người bị hóa đá…”
“Đừng lo lắng, chuyện này rất nhanh sẽ được giải quyết…”
Rất nhanh sẽ được giải quyết sao? Harry ngừng viết cười lạnh, đã bắt đầu muốn khống chế ta, là muốn nhanh một chút nhìn thấy hồn phiến khác đi? A, chính xác, ta sẽ rất nhanh… đem bọn ngươi giải quyết hết!
[Mở ra.] Mặt Harry đờ đẫn đứng cửa mật thất, trong đôi mắt xanh lóe lên hồng quang quỷ dị — hắn giờ đây đã bị Tom Riddle khống chế.
Mật thất trống trơn, chỉ có tượng đá Salazar Slytherin đứng lặng lẽ cô độc. Không có… quái xà như trước đây, sau khi mở miệng tượng đá ra, Tom Riddle nhăn mày, nhất định là hồn phiến kia mang nó đi. Hắn bây giờ có thể đoán được đối phương là một hồn phiến, nhưng năng lực của mình rõ ràng không bằng hắn — Tom Riddle chỉ là một hồn phiến mười sáu tuổi cho nên sức mạnh là yếu nhất.
Mình… thực sẽ bị chiếm lấy, Tom Riddle mười sáu tuổi sẽ vĩnh viễn biến mất! Ta không cam lòng a… Tom Riddle thở dài, thật vất vả mới đạt được nguyện vọng của mình, lập tức sẽ bị biến mất… khiến mình sẽ trở thành một phần của Voldermort sao? Tom Riddle mười sáu tuổi, một nam sinh chủ tịch hội học sinh sẽ bị một con quái vật nuốt hết…
Không! Ta không muốn. Hồng quang trong mắt tràn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hp-dong-nhan-chi-ngo-hau/2185018/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.