Sau khi thủ tịch các năm trên đã được quyết định, mấy tiểu xà năm nhất liền đồng loạt rút đũa phép ra chỉ thẳng vào Ansel. Ansel hắc tuyến nhìn cái trận thế trước mặt, y duỗi tay sở sờ mũi y có làm gì cho người đời oán giận hay sao? Như thế nào vừa mới bắt đầu liền nhào vào khi dễ y trước vậy. Được rồi, mọi người đã khi dễ đến cửa nhà mình rồi, nếu chủ nhà còn không ra tay thì chẳng khác gì kẻ bất lực. Hiện tượng này không tốt chút nào phải tiêu trừ. Ansel đứng thẳng lên hơi cong eo một chút, trên mặt là nụ cười không để ý làm bộ ngây thơ thưởng thức đũa phép trong tay mình, nói: "Sao không bắt đầu đi? Không phải mấy người lấy đũa phép chỉa vào tôi rồi sao?" Mấy tiểu quý tộc nhìn nhau một chút, sau đó đủ loại thần chú màu sắc khác nhau từ đũa phép của bọn họ bắn về phía Ansel, chỉ có Lucius theo bản năng lùi về sau một bước cái dáng vẻ đó của Ansel, hình như cậu đã từng thấy trên người phụ thân của cậu rồi....... Mấy tiểu quý tộc một giây trước còn quăng bùa về phía Ansel, một giây sau liền la liệt trên mặt đất chỉ còn mỗi Lucius cô đơn đứng lại. Ansel cười cười thở dài nhìn khuôn mặt của Lucius, nói: "Thật là không đành lòng thương tổn tiểu mỹ nhân a." Đặc biệt tiểu mỹ nhân này còn là hậu đại của y. Mặt Lucius xoát cái liền biến xanh, mỹ nhân.......cậu ta dám gọi cậu là mỹ nhân! Lucius cầm chặt đũa phép của mình trong mắt loé tia quyết thắng, cậu nhất định phải thắng không được thua! Đấu tay đôi phụ thân đã dạy cậu từ nhỏ rồi! Bất quá, trong khi Lucius suy nghĩ miên man thì Ansel trước mặt cậu đã biến mất, đã thế bên tai của cậu còn truyền đến tiếng của Ansel, lúc này cậu mới ý thức được Ansel y đã di chuyển đến sau lưng cậu tự lúc nào. "Tiểu mỹ nhân, trên chiến trường không được thất thần đâu nè, huống chi cậu không biết trên thế giới này có một cái động từ mang tên 'đánh lén' sao? Cho nên, cậu vẫn là nên ngoan ngoãn cho tôi chà đạp đi!" Ta nói, Ansel cái ngữ khí trêu chọc con gái nhà lành của ngươi rốt cuộc là muốn làm gì a!!! Lucius bị Ansel quật xuống đất cậu lúc này mới ý thức được một chuyện, thủ pháp của cậu ta quá giống........ Lucius duỗi tay muốn lấy đũa phép, mới phát hiện tay mình đang cực kỳ đau đớn. Tay cậu, bị Ansel bẻ gãy rồi!!! Lần này, mất mặt đến thế là cùng!!! Ansel ngồi xổm xuống, lấy tay sờ soạng mặt của Lucius một hồi. Ngón tay của y liền dừng lại ngay cằm của Lucius, dùng âm lượng chỉ có hai người mới nghe được nói: "Tiểu mỹ nhân cậu quá yếu như vậy là không được đâu a, tuy nói phù thuỷ không thích hợp đấu tay đôi gần như vậy, nhưng trên chiến trường nhiều lợi thế một chút cũng tốt đúng không? Về sau để tôi phụ trách dạy cậu đấu tay đôi đi tiểu mỹ nhân ~~ còn có, độc dược của Malfoy hẳn là không thiếu nhỉ? Cậu tự gải quyết tay mình nhé ~~" Nói xong liền đứng dậy, nghiêng đầu nhìn đám rắn nhỏ đã đứng lên, mấy tiểu xà đó cảm nhận được ánh mắt của Ansel đều không nhịn được mà lui về sau một bước "Vậy là, tôi là thủ tịch năm nhất?" Không đợi người khác nói gì, Ansel đã cười vô hại lên tiếng trước "Vậy là được rồi, mọi người có chuyện gì thì cứ tiếp tục nhé tôi đi nghỉ ngơi đây." Ansel nhìn bảng tên cười cười đi vào ký túc xá, y sẽ ở chung với Lucius bảy năm thật tuyệt vời. ~~ ~~ ~~ Nhẹ nhàng đóng cửa lại, Ansel nhìn trần nhà thở dài: "Haizz....so với phù thuỷ 1000 năm trước quả thật là càng ngày càng yếu đi, nếu đem bọn họ ném đến 1000 năm trước thì có lẽ bọn họ có chết cũng không biết vì sao mình chết mất." Ansel đi đến mép giường,ngửa đầu đổ người xuống "Bất quá 1000 năm trước có giáo đình rình rập, phù thuỷ không có người bảo vệ liền phải tự nỗ lực để mình ngày càng mạnh lên. Hiện tại hoà bình hơn trước kia nhiều lắm, bọn họ an nhàn sinh hoạt quá lâu thành ra sức chiến đấu cùng ý thức liền yếu đi. Nhưng mà, cái đó là quá yếu a!!" Ansel buồn bực vùi đầu vào nệm giường, tiếp tục nghĩ: Thôi vậy, dù sao cũng không có mấy người giáo hội càng không có người tàn sát muggle, chỉ cần cái tên Voldemort kia không khi dễ Malfoy thì y liền mặc kệ! Hừ hừ, cái đám Gryffindor ngu xuẩn đó cũng đừng hòng khi dễ tiểu xà Slytherin của y!! Muốn khi dễ cũng là lão xà y đây khi dễ, cái đám tiểu sư tử hỗn đản đó cút hết đi!! Lucius đứng trước cửa ký túc xá nửa ngày cũng không dám bước vào, Ansel dâm như vậy mọi người bây giờ sợ cậu ta chết khiếp kìa. Cuối cùng cậu cũng không có biện pháp, cậu không thể ở bên ngoài cả đêm đi? Sớm muộn gì cũng phải đối mặt, đau dài không bằng đau ngắn. Kết quả là, Lucius đỡ cái tay bị Ansel bẻ gãy đẩy cửa bước vào. Nghe được tiếng vang Ansel nhô đầu từ trong chăn ra, nhìn Lucius vẫn còn đang là bộ dạng trắng bệt, tầm mắt y lại nhích xuống dưới một chút, nhìn tay Lucius vẫn còn gãy liền cầm một lọ độc dược trên giường ( mọi người đừng hỏi là từ đâu ra) ném cho Lucius, "Uống đi, không có độc đâu." Lucius yên lặng chụp dùng răng cắn mở nắp, sau đó uống hết tất cả vào bụng. Ansel nhìn bộ dạng đáng thương hề hề của Lucius liền có chút hoài nghi mình có phải hay không quá tàn khốc rồi? Bất quá, tưởng tượng đến năng lực của tiểu Ino còn cao hơn Lucius vài lần, mấy cái áy náy gì gì đó của Ansel liền lập tức bốc hơi hết. "Tiểu mỹ nhân, tắm rửa rồi đi ngủ đi, ngày mai còn phải dậy sớm đi học nga ~~ ~~" Ansel nói xong liền chui đầu vô chăn trở lại, lưu lại một mình Lucius nói đó trừng mắt mà nhìn y. Trừng mắt nửa ngày, Lucius cảm thấy không thú vị, đi đến rương hành lý của mình lôi ra một cái gương hai mặt mới đột nhiên phát hiện tay của mình đã hết đau rồi.......Tuyệt! Mặc dù là độc dược thì cũng phải cần một khoảng thời gian kha khá dài để lành đi, đây là gãy xương chứ không phải bầm đâu! Lucius phức tạp nhìn thoáng qua Ansel đang vùi đầu ngủ, trong lòng không biết nghĩ cái gì đi đến phòng tắm mở cửa bước vào. Cẩn thận đóng của lại, rút đũa phép ếm vài bùa lên cái cửa. "Incarcerous, quietus." Mới yên tâm nói chuyện với người bên kia gương hai mặt. "Phụ thân" Lucius bất an trong lòng gọi Abraxas, phải biết rằng Malfoy trước giờ đều toàn là thủ tịch, kết quả đến phiên cậu lại.........Tuy rằng Ansel nói cậu ta họ Malfoy, nhưng mà......... "Lucius?" Nghe được con trai gọi, Abraxas liền nhanh chóng xuất hiện, nháy mắt liền nhìn thấu Lucius đang bất an trong lòng "Xảy ra chuyện gì sao?" Thấy được phụ thân, áy náy trong lòng Lucius lộc cộc lộc cộc chạy ra cả người ủ rủ cụp đuôi "Phụ thân đại nhân, con thực xin lỗi." Abraxas hơi hơi nhướng mày, nhìn bộ dạng suy sụp của con trai là đã đoán ra lý do rồi, bất quá hắn vẫn cần xác nhận một chút "Thực xin lỗi? Xin lỗi cái gì?" "Con không thể dành được vị trí thủ tịch năm." Lucius cuối đầu thấp đến không thể thấp hơn được nữa, duỗi thằng cánh tay cầm gương hai mặt lên, không muốn để cho Abraxas nhìn thấy mặt cảu mình. Nhìn Lucius trẻ con, Abraxas thật sự rất muốn cười, nhưng hắn lại sợ làm con trai mình tổn thương, đành phải yên lặng chịu đựng nhàn nhạt nói: "Lucius, chế độ tập luyện của con cần tăng thêm một chút." "Vâng............phụ thân......" "Thủ tịch năm nhất, hiện tại là ai?" "Cậu ta tên là Ansel...." "Lucius, con mới nói cậu ta tên là gì!!!" HẾT CHƯƠNG 10 P/s: Vote đi mọi người ơi!!!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]